GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 114

“Cảm ơn con yêu,” người phụ nữ ngập ngừng nói.
Bố cô giơ cao cốc sữa như thể muốn nâng cốc.
“Bố,” đôi mắt cô lảng tránh ánh mắt ông và cô nói nhanh. “Con đang

nghĩ đến chuyện hủy bỏ.” Nhìn thẳng về phía trước nơi một kẻ rình mò giết
người đang do thám, còn dễ hơn nhiều nhìn thẳng vào mắt Bishop Towne.

“Buổi hòa nhạc à?” người đàn ông to béo càu nhàu. Dĩ nhiên phong

cách nói rời rạc của ông chẳng biểu lộ bất kỳ cảm xúc nào, mà đơn giản vì
đó là cách nói chuyện của ông. Không có sự nhẹ nhàng, không bao giờ thì
thầm mà chỉ là những tiếng rít từ cổ họng. Không phải lúc nào cũng như
thế; giọng nói - giống những khớp xương và lá gan - là nạn nhân cho lối
sống của ông.

“Con đang nghĩ về chuyện đó.”
“Dĩ nhiên rồi. Bố hiểu.”
Sheri cố gắng xua tan khoảnh khắc có thể xem là khó chịu này. “Nếu

mẹ có thể làm được gì… Mẹ sẽ mang bữa tối qua. Cứ nói với mẹ con thích
ăn gì. Mẹ sẽ làm cho con những món tuyệt nhất.”

Kayleigh nghĩ, lúc này thức ăn và cái chết luôn luôn song hành với

nhau.

“Con sẽ nghĩ về chuyện đó. Cảm ơn, Sheri.”
Từ ‘mẹ’ dĩ nhiên chưa từng xuất hiện quanh bàn ăn. Kayleigh không

căm ghét mẹ kế của mình. Hoặc bạn là một người đàn bà thép, giống như
Margaret, mẹ cô, và bạn có thể chiến đấu - đôi khi - khống chế được người
đàn ông như Bishop Towne, hoặc bạn phải có thừa uy tín, sức cuốn hút
không thể phủ nhận và sự nhượng bộ, đó chính là Sheri.

Thế nhưng Kayleigh không thể trách cứ bà ta. Cũng như cô không thể

trách bố mình. Margaret đã là sự lựa chọn đầu tiên của ông, và bất chấp
những bóng hồng khác bên cạnh, nếu không phải vì số phận, chắc hẳn họ
vẫn sẽ bên nhau. Chẳng ai có thể thay thế vị trí của người vợ cả, vậy tại sao
còn phải cố? Thế nhưng chẳng thể hình dung được cuộc sống của Bishop
Towne khi không có đàn bà.

Ông càu nhàu, “Con nói chuyện với Barry chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.