GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 118

Kayleigh khẽ nở một nụ cười từ biệt.
“Con vẫn còn giữ món quà ta tặng con hai năm trước chứ?” Bishop

hỏi con gái.

“Con giữ lại hết quà tặng của bố mà.”
Cô nhìn theo họ bước ra cửa, vui vẻ nghĩ rằng Darthur Morgan có lẽ

sẽ thấy họ đáng ngờ. Cặp đôi bước vào trong chiếc SUV cáu bụi rồi lái đi,
Sheri mảnh mai ngồi đằng sau vô lăng của chiếc xe to kềnh càng. Tám năm
trước, Bishop đã từ bỏ việc lái xe.

Cô đã nghĩ đến việc gọi thêm nhiều cuộc nữa để nói về Bobby, nhưng

không thể ép mình làm thế. Sải bước vào trong bếp, cô đeo đôi găng tay lao
động rồi ra vườn. Cô thích ra đây trồng hoa, thảo dược và rau - ở vùng này
của California còn biết làm gì nữa? Cô sống tại một quận có sản lượng
nông nghiệp cao nhất nước Mỹ.

Sự lý tưởng của việc làm vườn chẳng liên quan gì đến điều huyền diệu

của cuộc sống, môi trường hay hòa làm một với trái đất. Cô chỉ muốn làm
đôi tay mình bẩn thỉu, và tập trung vào thứ khác ngoài ngành Công nghiệp.

Và tại đây cô có thể mơ về cuộc sống của mình ở thì tương lai, tất bật

quanh những khu vườn như thế này cùng lũ con. Làm các món nước sốt,
món hun khói và thịt hầm từ những thứ chính tay mình sản xuất được.

Tôi nhớ một mùa thu,

những chiếc bánh nướng trong lò hấp,

Ngồi dưới mái hiên,

và một thứ tình yêu con nít,

Cưỡi một chú ngựa con,

đi dạo cùng bạn cún,

Phụ bố tôi một tay

đang xẻ gỗ ngoài nhà.

Cuộc sống giản đơn thế thôi,

và nó thật tuyệt,

Trong ngôi nhà to và cũ kỹ ấy,

nó nằm gần một mỏ bạc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.