GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 119

Mình đang muốn hủy buổi hòa nhạc khốn kiếp ấy, cô nghĩ.
Cô búi tóc vào dưới chiếc mũ vải che nắng ngu ngốc, rồi xem xét đám

hoa màu. Không khí vẫn nóng nhưng dễ chịu, các loài côn trùng vo ve
quanh khuôn mặt cô. Thậm chí sự xuất hiện dai dẳng của chúng cũng mang
lại cảm giác an tâm, như thể nhắc cô nhớ rằng cuộc sống có nhiều điều thú
vị hơn những buổi trình diễn âm nhạc.

Hơn cả ngành Công nghiệp.
Nhưng bỗng cô cứng người lại: Ánh đèn.
Không, không phải Edwin. Không có sắc màu đỏ chói lọi từ chiếc xe

của hắn.

Nó là cái gì? Ánh đèn rọi đến từ phía nam, về bên trái nếu đứng đối

diện với khu vườn, cách một trăm thước. Không phải từ công sự rình mò
của Edwin tại vườn ươm cây hoặc từ con đường phía trước. Mà nó xuất
phát từ một con đường nhỏ chạy vuông góc với đường xa lộ. Một nhà thầu
đã mua khoảnh đất liền kề một năm trước, nhưng rồi lâm vào phá sản trước
khi bắt đầu xây khu dân cư. Liệu đây có phải là nhóm khảo sát không?
Năm ngoái cô đã rất mừng khi thương vụ này bị hủy bỏ; cô cảm thấy muốn
được riêng tư. Giờ thì ngược lại, cô thấy hạnh phúc khi có thể có vài nhóm
người ở quanh đó - và thậm chí là những người hàng xóm - đủ khiến Edwin
và những kẻ như gã phải cuốn xéo.

Nhưng chính xác ánh sáng đó là gì?
Bật tắt. Bật tắt. Nhấp nháy.
Cô quyết định phải tìm hiểu.
Kayleigh đi ra ngoài qua bụi cây về phía nguồn sáng đang lấp lóe.
Sáng, tối.
Ánh sáng, bóng tối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.