GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 123

Nhưng vẻ mặt gã.
Ôi, thật kinh tởm!
Miệng gã há nửa chừng, hai mí mắt bên dưới hàng lông mày như đang

trồi lên… như thế là quá đủ đối với cô.

Cô bước lùi lại thật nhanh rồi vấp ngã. Tuy nhiên cái cây cô bám vào

cho khỏi ngã là một cành thông non nhỏ, nó oằn sang một bên dưới sức
nặng của cô.

Điều đó đập vào mắt Edwin.
Chuyển động của gã ngừng lại, gã nhìn trừng trừng về phía Kayleigh

đang kinh hoàng nép mình dưới đất.

Gã có thấy cô không? Phải chăng gã đang tiến về phía cô với khóa

quần kéo xuống?

Hốt hoảng, Kayleigh xoay người lại và chạy hết tốc lực.
Chạy lắt léo qua những cái cây, qua bụi rậm mà không dám quay lại

nhìn đằng sau… Rồi hàng rào quây xung quanh khu vườn quý giá của cô
hiện ra. Cô giảm tốc nhưng không buồn chạy qua cổng. Cô vươn tay ra để
nhảy qua hàng rào, như cô từng chơi nhảy ngựa trong giờ thể dục - can đảm
chấp nhận thử thách, nhưng giống lúc này, cô thường xuyên tiếp đất bằng
mạng sườn.

Tim đập thình thịch, cô đứng dậy và loạng choạng bước vào nhà, đóng

sầm cửa ra vào rồi quay người lại.

Cô nhìn khắp lượt khu vườn của mình. Hỏng hết rồi! Hỏng vĩnh viễn

rồi. Cô không bao giờ dám bước vào trong đó lần nữa, mà không nghĩ đến
và điều đang làm.

Cô ép mặt mình vào ô cửa sổ.
Ánh sáng nhấp nháy vẫn tiếp tục một lúc.
Rồi nó bắt đầu di chuyển về phía đường chính. Cô thoáng liếc thấy sắc

đỏ khi chiếc xe chậm rãi tiến về phía đường giao nhau, quẹo phải rồi biến
mất.

Kayleigh nhảy dựng lên vì tiếng chuông điện thoại, tiếng guitar

Hawaii và tiếng ngâm nga một âm rung. Cô từ từ rút điện thoại ra. Có phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.