GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 149

Cô nhớ lại cuộc gọi của Bishop sáng hôm đó, sau khi cô biết được tin

buồn từ Kayleigh. Cuộc đối thoại giữa hai cha con diễn ra đầy lúng túng
khi ông chia sẻ gần như mọi chuyện riêng tư. Ngay từ đầu, Suellyn đã thấy
lạ khi ông gọi điện, huống hồ còn hỏi xem cô có đến Fresno hỗ trợ em gái
mình vượt qua giai đoạn khó khăn được không… cho đến khi Suellyn nhận
ra: Bishop sẽ muốn chia sẻ gánh nặng mất mát này với một người khác. Bất
kỳ
ai khác. Mà không, ông muốn rũ bỏ hoàn toàn công việc này nếu ông có
thể.

Nhưng ai mà biết động cơ thực sự của ông là gì? Cha của họ là người

ruột để ngoài da, nhưng cũng rất khó đoán.

Hành lý của cô đâu nhỉ? Cô thấy sốt ruột.
Suellyn trông không giống cô em gái lắm. Cô giữ vững lý thuyết hoàn

toàn mong manh rằng anh chị em càng cách tuổi nhau xa bao nhiêu, sẽ
càng ít giống nhau bấy nhiêu. Hai chị em cô cách nhau tám tuổi, Suellyn
trông cao hơn, với khổ người to và mặt tròn hơn, không thể đoán được hai
chị em hơn kém nhau có sáu cân. Cô cảm thấy mũi mình dài hơn và cằm
đanh hơn, cho dù mái tóc màu nâu sáng của cô cũng đẹp và suôn dài, nhẹ
như làn gió. Hôm nay cô đã chuẩn bị tâm thế trước cái nóng như thiêu đốt
của Fresno cuối hè, mặc váy chống nắng màu rượu vang burgundy, mặt
trước và mặt sau trễ nải, chân đi đôi xăng đan Brighton, với những trái tim
bạc che kín hai ngón chân đầu tiên khiến Mary-Gordon thích thú.

Ngay cả trong bộ đồ này, cô cũng cảm thấy nóng khủng khiếp.

Portland đã cảnh báo nhiệt độ sáng hôm đó sẽ là 16°C.

“Dì Kayleigh đâu ạ?”
“Dì đang chuẩn bị sẵn sàng cho sô diễn vào thứ Sáu.”
Có thể. Con bé vẫn chưa chính thức mời cô đến dự buổi hòa nhạc của

nó.

“Tốt quá. Con thích nhìn dì ấy hát.”
Với một tiếng còi đinh tai cùng ánh đèn màu cam nhấp nháy, băng

chuyền bắt đầu chuyển động.

“Thấy chưa? Con sẽ không có thời gian nhảy xuống đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.