GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 16

“Gì thế?” Kayleigh hỏi.
“Không phải chỉ có chúng ta và Bobby thôi sao?”
“Ý chị là sao?”
“Tôi nghĩ mình trông thấy ai đó.” Chị ta giơ một ngón tay có móng

sơn đen. “Cái ngưỡng cửa đó. Đằng kia kìa.”

Đúng ngay chỗ Kayleigh đã nghĩ mình trông thấy cái bóng mười phút

trước.

Hai lòng bàn tay đổ mồ hôi, lơ đãng sờ thấy điện thoại của mình,

Kayleigh nhìn chằm chằm những hình dáng đang thay đổi phía sau sảnh
chính.

Đúng… hay không. Cô đơn giản không thể nói.
Rồi nhún đôi vai rộng, một bên lộ ra hình xăm con rắn màu đỏ và

xanh dương, Alicia nói, “Hừm. Tôi không nghĩ vậy đâu. Dù là gì chăng nữa
thì nó cũng đi rồi… Okay, gặp cô sau nhé. Tại nhà hàng lúc một giờ chứ?”

“Vâng, chắc rồi.”
Kayleigh lơ đãng lắng nghe tiếng đôi bốt nện khi chị ta đi khỏi, mắt

vẫn nhìn trừng trừng các ngưỡng cửa đen ngòm.

Giận dữ, bất chợt cô thì thầm, “Edwin Sharp.”
Mày đã nói ra tên hắn rồi.
“Edwin, Edwin, Edwin.”
Giờ thì tao gọi mày hiện lên rồi, nghe đây: Cút ra khỏi nhà hát của tao!

Tao còn việc phải làm.

Nói rồi cô quay mặt khỏi ngưỡng cửa mở toang, đầy bóng tối, nơi mà

chắc chắn không có ai liếc mắt đểu cáng về phía cô. Cô bước về phía sân
khấu trung tâm, nhìn lên dải băng che lớp gỗ đầy bụi, phác ra trong đầu các
điểm khác nhau mà mình sẽ đứng trong buổi hòa nhạc.

Đó là lúc cô nghe thấy một giọng đàn ông đang gào lên từ phía sau

sảnh chính. “Kayleigh!” Giọng của Bobby, đang đứng lên từ phía sau dàn
âm thanh, xô đổ cái ghế rồi giật bộ tai nghe vỏ cứng xuống. Một tay anh
vẫy về phía cô, tay kia chỉ vào chỗ phía trên đầu cô. “Coi chừng!….
Không. Kayleigh!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.