GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 186

ta chẳng muốn làm gì ngoài một vệ sĩ, hoặc làm trong ngành bán lẻ. Nhưng
anh ta là người lãng mạn, và có thể tin cậy được. Anh ta không nghiện
rượu, đã bỏ thuốc khá lâu khi tôi ở cùng anh ta.”

“Vậy là anh ta đã từng hút thuốc,” Dance nói, nghĩ đến kẻ do thám cô

*

trong công viên gần nhà trọ.

“Vâng, nhưng chỉ khi anh ta bị căng thẳng thôi. Sau đó

*

anh ta bỏ đi,

tôi đau buồn mất đến hai tháng.”

“Anh ta có đi chơi với ai khác nữa không?”
“Không hẳn. Có hẹn hò vài cô gái. Tôi không biết ai hết. Chúng tôi

không liên lạc.”

“Một câu hỏi cuối. Cô có bao giờ thấy anh ta trở nên bạo lực hoặc mất

kiểm soát chưa?”

Ngừng một lúc. “Có, tôi có thấy.”
“Nói tôi nghe đi.”
Sally giải thích, “OK. Một lần tôi, cô bạn gái của tôi cùng Edwin đi bộ

xuống phố, và một thằng cha say rượu bước đến gần. Ý tôi là lảo đảo bước
đến như thằng say. Và hắn gọi chúng tôi là những con đàn bà dâm đãng.
Edwin bước đến chỗ hắn và quát lên, ‘Xin lỗi ngay, thằng chó chết’. Và tên
đó bỏ đi.”

Dance chờ đợi. “Thế thôi à? Anh ta không hề đánh người đàn ông

này?”

“Ôi không, Edwin không bao giờ làm thế. Ý tôi là, anh ta trông đáng

sợ, tất nhiên. Cặp lông mày đó, cô biết đấy. Và anh ta to lớn. Nhưng anh ta
không bao giờ làm ai bị thương cả. Nghe này, có rất nhiều điều Edwin
không dính vào, cô hiểu ý tôi không? Anh ta là kiểu người như con nít ấy.
Chính điều đó làm anh ta trở nên quyến rũ.”

Dance chẳng bình luận gì thêm. Nhưng cô bỏ cuộc, không cố gắng tìm

hiểu tại sao cặp đôi này chia tay nhau.

Cô cảm ơn người phụ nữ trẻ rồi ngắt máy, ghi chép tóm tắt cuộc đối

thoại vào sổ tay. Vậy mình thu được gì từ chuyện này? Một mối quan hệ
tương đối bình thường với một người phụ nữ, không có nghĩa gã không thể
rình mò người khác. Nhưng rình mò là một thói quen. Đối với Sally, quen

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.