GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 231

giọng em. Sau suốt bao nhiêu tháng rồi, cuối cùng cũng nghe thấy giọng
em.”

“Quán đó ăn ngon đấy.”
“Mấy cái bánh hấp nhìn đẹp lắm. Tôi thích bánh nướng dâu nếu kèm

theo sữa. Nhưng tôi bỏ hết rồi.” Gã vỗ vỗ vào bụng. “Giữ dáng, em biết
không. Anh Chàng Chân Thành. Đó đúng là một bài hát tuyệt vời. Tôi hy
vọng nó sẽ trở thành quốc ca cho phái đẹp. Không thỏa hiệp với lạm dụng,
không thỏa hiệp với những gì không xứng đáng. Em hiểu ý tôi không?”

Dĩ nhiên cô hiểu. Cô viết ra nó mà. Thật lạ lùng, tại sao bao nhiêu fan

hâm mộ lại không hiểu tường tận ý nghĩa ca khúc này được như gã.

“Hãy nhìn kìa. Máy pha cà phê lạ lùng.” Gã hất đầu về phía một máy

pha cà phê cổ. “Mẹ tôi hay dùng loại này.”

Đôi mắt gã dừng lại trên chiếc hộp nhỏ đựng cà phê khi cô nói,

“Edwin, lắng nghe điều tôi sắp nói với anh đây. Tôi thực sự tức giận khi
anh đón chị gái và cháu gái tôi.” Cô quyết định mình không thể ăn nói theo
kiểu gã là bạn thân nhất cô mới quen. Gã sẽ nghi ngờ nếu cô tỏ ra quá tốt.
Giờ đây cô nhìn gã lạnh lùng.

“À ra là chuyện đó. Xin lỗi. Tôi không biết nên làm gì nữa. Tôi đã lo

lắng.”

“Lo lắng?”
“Về Ritchie.”
“Ai thế?”
“Ritchie Hampton, thằng cha bố em sai đến đón Suellyn và Mary-

Gordon. Em không biết lý lịch của hắn đúng không?”

Lý lịch? Hắn ta đang nói cái quái gì thế? “À… không.”
“Được rồi, chuyện là tôi đang ở trong quán cà phê. Cha em và Sheri

cũng vô tình đến đó…”

“Vô tình?” Kayleigh nghi ngờ hỏi.
Nụ cười dường như hơi hằn sâu. “Ok, tôi thừa nhận đã bám theo họ

đến đó. Tôi nghĩ họ sẽ gặp em sau bữa sáng. Thật khó đỗ xe ngay phía
trước nhà em. Tôi toàn bị cảnh sát làm bực mình.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.