GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 249

Mary-Gordon và Henry nữa. Chả hiểu sao em lại đi chọn cái tên ấy. Em
chẳng quen biết một Henry nào trên thế giới này cả.”

“Em có thể có một gia đình mà vẫn là một ca sĩ chuyên nghiệp.”
“Em không biết phải làm sao. Kiểu cuộc sống ấy có cái giá của nó.”
“Loretta Lynn làm được đấy thôi.”
“Chẳng ai là Loretta Lynn hết. Bà ấy là duy nhất.”
Dance buộc phải đồng ý.
Thế nhưng bất chấp những lưỡng lự, Kayleigh Towne vẫn thọc tay vào

sâu trong túi để lôi ra một cây bút bi cùng một tập giấy nhỏ có kẻ khuôn
nhạc, nguệch ngoạc mấy từ và mấy nốt nhạc.

“Một bài hát à?”
“Em không thể dừng lại được.”
“Ý em là em phải viết những ca khúc của mình à?”
Kayleigh phá lên cười. “Đúng rồi đấy. Nhưng ý em, đó là một dòng

nhạc chợt xuất hiện trong đầu em. ‘Không thể dừng lại được… dành hàng
giờ… bên em.’ Ban đầu nó là ‘dành thời gian bên em’, nhưng nó cần thêm
âm tiết ở chữ ‘giờ’. Em sẽ viết nó xong trong tối nay.”

“Cả bài luôn à?”
“Hank Williams đã nói rằng bất kỳ bài hát nào mất hơn hai mươi phút

để viết sẽ chẳng bao giờ là bài hát hay. Đôi khi em mất đến một, hai ngày
để viết, nhưng với bài này thì không đến đâu.”

Cô bé ngân nga một vài nhịp mình có thể.
“Em ghi âm bài này đi, chị sẽ mua nó,” Dance nói. “Em…?” Giọng cô

lạc đi khi những ánh đèn xuất hiện qua những tán cây. Một chiếc xe đang
chậm rãi tiến đến.

Kayleigh đờ người ra, cô bé thì thầm, “Không thể là hắn. Ý em là,

không thể nào. Bọn em không bị theo dõi. Em chắc chắn là không. Và khi
bọn em rời đi, Edwin không ở chỗ em. Gã còn không biết rằng em không
còn ở đó.”

Cho dù Dance thì không chắc về chuyện này. Việc cô bé tới đây có

nhiều ý nghĩa đến mức cô bé sẽ không ở một mình - Bishop luôn luôn có
rất nhiều người trong nhóm của mình quanh đây. Và họ có thể hy vọng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.