GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 290

CHƯƠNG 50

“THỨ ÔNG TA ăn cắp là một lá thư của Bobby Prescott, trong thư anh ta
nêu rõ ước muốn phân chia tài sản ra sao nếu chẳng may qua đời.

Phần lớn tài sản sẽ được dành cho một người: Đứa con gái của Bobby

với Kayleigh Towne, là Mary-Gordon.

Rõ ràng Kayleigh đã sinh con ở tuổi mười sáu, Suellyn cùng chồng cô

ta, Roberto Sanchez, đã nhận nuôi bé gái trong vòng vài tuần sau khi sinh.

Phong bì còn bao gồm một bản sao giấy tờ nhận con nuôi và một số

nhắn nhủ riêng tư cho con bé. Sau này khi trưởng thành hơn, con bé sẽ đọc.

“Vài năm trước anh ta bảo tôi anh ta đã viết nó,” Zeigler nói. “Tôi

không thể công khai chúng được.”

Dance nhớ lại mối quan hệ thân thiết cô đã cảm thấy giữa Bobby và

Kayleigh tại nhà hàng. Cô còn để ý những điều khác nữa: màu tóc vàng
óng của Mary-Gordon, thái độ thẳng thắn của con bé. Con bé mang màu
mắt xanh sáng của Kayleigh, trong khi mắt của Suellyn - và có lẽ của cả
người chồng Latin của cô ta - có màu nâu.

Cô cũng nghĩ đến nhận xét của Edwin trong buổi thẩm vấn gần đây.
Tôi nghĩ có điều gì đó thực sự tồi tệ đã xảy ra với cô ấy, khi cô ấy mới

chỉ mười sáu tuổi…

Dance hỏi, “Nhưng làm sao không ai biết cô bé mang thai?”
“À phải đến khi mười bảy tuổi cô ấy mới bắt đầu biểu diễn chuyên

nghiệp. Truyền thông chưa chú ý đến cô ấy tuy nhiên Bishop đã ấp ủ những
kế hoạch lớn. Ông ta cho cô ấy thôi học khi cô ấy mới mang thai hai tháng,
thuê gia sư về kèm cặp tại nhà. Ông ta giữ bí mật chuyện này và bịa ra một
câu chuyện hợp lý với những người bạn - rằng Kayleigh đau khổ vì mất
mẹ. Cô ấy bị trầm cảm. Thế nên đương nhiên cô ấy biến mất trong khoảng
tám, chín tháng. Ông ta nói với mọi người rằng cô ấy bị suy sụp.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.