GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 289

Beatles thu âm xong Abbey Road, họ dành trọn thời gian trong phòng thu,
tạo ra mười lăm hay mười sáu rãnh âm thanh nữa. Sau đó dùng mười hai
rãnh hoặc hơn thế nữa cho album của mình. Tôi cho rằng họ rất thích bố
của Bobby nên đã tặng ông ấy những rãnh âm thanh họ không dùng nữa.
Chẳng còn thứ gì khác của ban nhạc này nữa. Sự thật là họ đã viết nhiều ca
khúc rất dở.”

Dance nhìn lại lần nữa ngôn ngữ của bức thư.

Và nhằm tri ân cho những đêm không ngủ đó, các cuốn băng ghi

âm những ca khúc chúng tôi đã chơi sau ‘Abbey Road’, tất cả đều là
của ông, toàn bộ bản quyền, mọi thứ. Danh sách xem bên dưới. Chúc
mừng!!!!!!!!!!

Đúng, nó đơn giản chỉ nhắc đến quãng thời gian trong studio, khi

nhóm Beatles đã hoàn thành thu âm album của mình.

“Nhưng ông vừa thú nhận đã ăn cắp thứ gì đó từ xe moóc của Bobby

sáng hôm đó.”

Zeigler đang lưỡng lự. Ông nhìn O’Neil rồi nhìn các cảnh sát khác.

“Để tôi với Đặc vụ Dance một mình. Tôi muốn nói chuyện riêng với cô
ấy.”

Cô cân nhắc điều này. “Được mà.”
Những người khác xuống khỏi xe tuần tra. Dance khoanh hai tay trước

ngực rồi nói, “Được rồi, nói tôi nghe.”

“Cô không thể nói với bất kỳ ai.”
“Ông biết thừa tôi không thể làm thế.”
Khuôn mặt dài của người đàn ông co rúm lại thành một nút thắt chán

nản. “Thôi được. Nhưng hãy xem qua trước đi rồi quyết định. Trong cái túi,
có một ngăn khóa kéo. Đựng ít giấy tờ. Đó là thứ tôi ăn cắp từ xe của
Bobby.”

Dance mở túi đựng máy tính và tìm thấy ngăn đựng giấy tờ. Cô rút ra

một phong bì, mở ra và đọc qua một tài liệu dài bốn trang.

“Lạy Chúa,” cô thì thầm.
“Giờ cô vui chưa?” Zeigler lẩm bẩm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.