GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 348

Kayleigh nói, “Con sẽ không kiện ai hết, bố ạ. Chúng ta không cần

phải công khai kiểu đó.”

“Chúng ta sẽ công khai liệu mình có muốn kiện hay không. Bố sẽ nói

với cảnh sát trưởng về chuyện đánh gục chúng.” Ông vỗ nhẹ vai con gái.
“Nhìn vào khía cạnh tốt đi, KT. Những kẻ xấu xa chết cả rồi, và Edwin giờ
cũng rời xa rồi. Thế nên không cần hủy buổi hòa nhạc nữa. Nhân nói
chuyện này, bố đang lo chuyện thứ tự ca khúc biểu diễn. Và bố nghĩ chúng
ta nên thay đổi bài Leaving Home. Ai cũng muốn nghe nó. Hát đi hát lại là
tốt nhất. Bố sẽ thuê dàn hợp xướng trẻ em cho đoạn cuối hát bằng tiếng Tây
Ban Nha.”

Dance nhận thấy đôi vai Kayleigh gồng lên vì căng thẳng trước những

nhận xét này. Rõ ràng bản thân cô bé vẫn không chắc chắn về buổi hòa
nhạc. Chỉ vì những kẻ sát nhân đã bị chặn đứng và Edwin được xá tội,
không có nghĩa cô đang ở trạng thái tinh thần sung sức nhất cho sô diễn
trong bóng đen những tội ác gần đây.

Sau đó Dance thấy thái độ cô bé suy sụp nhanh chóng. Có nghĩa là sự

đầu hàng.

“Tất nhiên rồi, bố. Tất nhiên.”
Không khí buổi tối nay đã thay đổi rất nhanh, tuy nhiên rõ ràng

Bishop Towne lại hệt như một con trâu bước ra khỏi con suối nó vừa lội
qua, và đi thong dong. “Này, M-G, cháu đang nướng gì thế?”

Kayleigh nhìn theo ông ta, mặt méo xệch. Dance nhân cơ hội thọc tay

vào ví, trao cho cô bé một phong bì dán kín có đựng tài liệu dưới dạng thư,
cùng bản sao giấy tờ nhận con nuôi. Nàng ca sĩ xem xét nó trong tay. Dance
nhỏ nhẹ nói, “Cái này chị tìm được trong lúc điều tra. Chị là người duy
nhất biết. Em cứ việc giải quyết nó theo cách em muốn.”

“Cái gì…?”
“Em sẽ hiểu.”
Người phụ nữ nhìn chằm chằm xuống chiếc phong bì mỏng, túm chặt

lấy nó như thể nó nặng đến ngàn cân. Dance nhận ra cô bé biết bên trong
phong bì là cái gì. “Chị phải hiểu, em chỉ muốn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.