GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 351

CHƯƠNG 61

“Cảm ơn nhiều nhé, cô Dance.”

*

Có gì đâu.
Trong nhà để xe ở Jose Villalobos, Dance tắt máy ghi âm kỹ thuật số

và bắt đầu gói ghém các dây cáp lẫn micro. Cô mất cả ngày không phải với
tư cách một đặc vụ hành pháp, mà như một kỹ sư thu âm và nhà sản xuất -
và nhóm Những Người Công Nhân vừa hoàn tất giai điệu cuối cùng - một
bản son huatesco, theo phong cách truyền thống của âm nhạc từ miền Đông
Bắc Mexico với một nhạc cụ tám dây cộng hưởng như guitar, hay là
jarana, và violin. Nghệ sĩ violin là một anh chàng mảnh khảnh bốn mươi
tuổi gốc Juarez, chơi rất phiêu, thậm chí còn hòa trộn cả những giai điệu cải
biên của Ban nhạc Hot Club de France do nghệ sĩ vĩ cầm jazz Stéphane
Grappelli sáng lập.

Dance rất vui sướng vì chuyến du hành âm nhạc kỳ lạ, đắm say và

quyến rũ này. Cô buộc phải ngăn mình không vỗ tay theo những giai điệu
dồn dập, dễ gây nghiện.

Lúc này vừa đúng sau năm giờ chiều, cô cùng uống bia Tecates với

ban nhạc sau đó tản bộ quay về chỗ chiếc Pathfinder. Điện thoại đổ chuông,
cô thấy tin nhắn của Madigan. Ông muốn biết cô có qua xem lại báo cáo về
vụ Peter Simesky - Myra Babbage, mới soạn đêm qua không.

Cô suy nghĩ mất một lúc - đã thấm mệt - nhưng vẫn quyết định kìm

nén. Cuộn xuống danh mục cuộc gọi trên iPhone, cô thấy một cuộc gọi
nhỡ.

Jon Boling.
Cô lại suy nghĩ về ‘Vấn đề San Diego’, khi lảng tránh không muốn

gọi. Điều đầu tiên hiện lên trong suy nghĩ của cô là nụ hôn với Michael
O’Neil.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.