GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 368

Thét lên một tiếng, cô cúi đầu lao vào trong phòng rồi đóng sầm cửa

lại, khóa chặt. Kayleigh quyết định mình không còn lựa chọn nào khác,
ngoài việc liều mạng nhảy xuống nền đất bảy mét dưới kia. Liệu cô có bị
gãy chân, nằm ì một chỗ trong đau đớn chờ Alicia đến bắn không? Liệu cô
có bị hàng rào xiên vào và chảy máu đến chết?

Nhưng ít nhất cô cũng sẽ không bị thiêu chết. Chạy ra cửa sổ, cô mở

bung hai cánh và nhìn ra phía con đường. Chẳng thấy một ánh đèn nhấp
nháy nào cả. Rồi cô liếc nhìn xuống, cố gắng đánh giá các góc và khoảng
cách.

Cô tìm thấy một nơi mình có thể tiếp đất, quá hàng rào chỉ một chút.

Nhưng ngay đó, cô trông thấy bóng Alicia đang đi tới đi lui, gần như rất
thong dong. Cô ta đang ở cửa trước, có khả năng đang đợi chờ Kayleigh
nhảy xuống, đúng ngay chỗ này.

Những cái bóng…
Kayleigh ngồi xuống giường, tay nắm chặt bức ảnh chụp Mary-

Gordon và ép vào ngực.

Mẹ ơi, Bobby ơi, sẽ đến với hai người sớm thôi.
Ôi, Bobby…
Cô nghĩ đến ca khúc cô đã viết tặng anh nhiều năm trước: Người Duy

Nhất Của Anh.

Khóc dữ dội hơn.
Rồi cô nghe thấy thêm một tiếng súng vọng lên từ dưới nhà… Tiếp

theo là hai hoặc ba tiếng nữa. Kayleigh thở hổn hển. Có thể cuối cùng cảnh
sát đã đến?

Cô chạy ra cửa sổ để nhìn xuống. Không, không ai ở đây hết. Lối xe

vào nhà vắng tanh ngoại trừ chiếc xe tải của Alicia. Phía xa xa cũng không
thấy ánh đèn nhấp nháy.

Thêm hai phát đạn nữa.
Từ dưới nhà vẳng lên một giọng gọi tên cô.
Giọng đàn ông.
“Kayleigh, xuống đây, nhanh lên.”
Cô thận trọng mở cửa ra vào, dòm xuống dưới.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.