GIAI ĐIỆU TỬ THẦN - Trang 67

Ông ta mỉm cười. “Những cái bóng là do thứ gì đó để lại. Hoặc ai đó.

Tại sao cô không nói chuyện với những người trong đoàn ở đây, Kathryn.
Bất kỳ nhân viên nào ở trung tâm hội nghị nữa. Xem xem họ phải nói gì.”

“Việc đó tôi làm được, Thanh tra. Nhưng việc này giống thảo luận

nhiều hơn. Tôi chắc chắn những người trong đoàn, hay bất kỳ ai ở đây sẽ
đều hợp tác thôi. Thường tôi chỉ để tâm nếu có lý do cho rằng nhân chứng,
hay nghi phạm nói dối, hoặc nếu không nhớ được các chi tiết quan trọng.”

“Và tôi hy vọng chắc chắn rằng chúng ta sẽ kiếm được ai đó để cô có

thể vận dụng các kỹ năng hội thảo của mình, Kathryn ạ. Nhưng cho đến lúc
đó, sẽ là sự giúp đỡ lớn lao nếu cô biết những người kia phải nói gì. Dĩ
nhiên, cô không nên cảm thấy bị bắt buộc.”

Những kỹ năng hội thảo…
Cô đã bị qua mặt. Dù cho điều đó là cần thiết, nhưng nhiệm vụ nhỏ

này nhằm mục đích đuổi khéo cô. Con chó đã đánh hơi thấy vài mảnh vụn
thức ăn hấp dẫn trong buổi picnic, nhưng người ta chỉ quẳng cho nó một
mẩu xương khô.

“Rất hân hạnh,” Dance nói. Cô rút chiếc iPhone của mình ra rồi bảo

Kayleigh liệt kê tên tuổi tất cả những người trong đoàn, các nhân viên tại
trung tâm hội nghị đã có mặt ở đây hôm qua, để nhập vào điện thoại từng
người một.

Tay bác sĩ pháp y bước tới gần tay thanh tra cấp cao, hai người trao

đổi trong im lặng.

Dance gọi Kayleigh, “Chị sẽ gặp em sau.” Đôi mắt người phụ nữ trẻ

đau đớn đến nỗi không thể nhìn lâu. Dance vừa bước lên lối đi, một ý nghĩ
vụt lóe trong đầu cô.

Chúa ơi.
Cô quay lại. “Kayleigh, cuộc gọi đêm qua! Kẻ gọi đến chỉ phát một

đoạn lời thôi đúng không?”

“Đoạn đầu tiên. Và điệp khúc.”
“Và đoạn ấy nói về một nhà hát,” Dance nói.
“À vâng, đại loại vậy. Nó viết về một người của công chúng. Nhưng

có đề cập đến một nhà hát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.