GIẢI KHĂN SÔ CHO HUẾ - Trang 286

Anh cười. Tính anh vẫn vui nhộn như thế đối với chúng tôi:

- Anh về nhà rồi. Tới chơi nghe. Ðừng có lo cho Lễ, không răng mô. Có

tin chi cho anh biết hí.

Anh định dợm đi, rồi lại thắng xe lại:

- Ê, tụi bây, tao có cái ni.

Anh đưa tay vô túi áo măng tô. Có vật gì phồng lớn ở trong đó. Hà đưa

tay móc túi lôi ra một quả hột vịt lộn còn nóng. Anh lôi tiếp mấy quả nữa:

- Mỗi đứa một cái hột vịt lộn.

Trước khi đi, anh dặn:

- Ðừng có ra ngoài cầu. Mỹ nó gác nó bắn tùm lum đó. Người ta chạy

loạn khóc như ri ở ngoài.

- Ở mô chạy xuống?

- Anh cũng chạy bất chết, không có hỏi.

Có mấy tiếng súng nổ lẻ tẻ, Thái kéo tôi đi về.

Ngay hôm đó, Bé xuống nhà, giúp chúng tôi đắp đất thêm lên hầm và nói

là sẽ đi trình diện. Nó nói trong ngày mai sẽ đưa gia đình về dưới Phù
Lương vào trại tỵ nạn, vì nhà đã hết gạo ăn. Thái cũng nóng ruột đòi đi
trình diện. Một vài người lính địa phương đạp xe đạp qua cho biết tin tức là
quân đội đã đóng ở hữu ngạn, dẹp xong xuôi Việt cộng rồi, dân chúng hãy
trở về và ai là quân nhân, công chức phải đi trình diện ngay. Có thể lên Tòa
tỉnh hoặc ở trường Kiểu Mẫu cũng có văn phòng. Vậy là Thái thay quần áo
đi ngay, mặc dù má tôi và tôi ngăn trở hết sức cũng không được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.