GIẢI NGẢI KÝ - Trang 188

Nhưng mùi trên người cô ấy nặng quá, tôi ngửi một hơi mà toàn thấy mùi
bùn, nhìn không đến nỗi bẩn thỉu lắm mà sao nặng mùi thế.

Cô gái nghiêng đầu mấy lần, dường như đang nhận xét nhan sắc của

tôi, khuôn mặt không biểu cảm cứ đưa qua đưa lại trước mắt khiến tôi
muốn vung tay gạt cô ấy qua một bên. Được một lát thì cô ấy hôi không
nhìn tôi nữa, lại chầm chậm bước về phía con hình nhân.

Tôi vẫn lẩm nhẩm mấy lời ông thầy bùa dặn trước khi hành lễ, không

được nhìn sang bên phải, không được quay đầu, không được cử động.
Nhưng khi cô gái kia đi khỏi tầm mắt, tôi lại tự nhiên quên dần mấy câu
khẩu quyết ấy, trong lòng nảy sinh một sự tò mò rất lớn. Tôi muốn xem cô
ấy đang làm gì, có khi nào cô ấy thấy con hình nhân kia lạ lạ, lại động vào
nó thì sao. Không được, nếu cô ấy làm gì tới con hình nhân thì buổi lễ ngày
hôm nay sẽ trở nên vô nghĩa, và tôi sẽ không thể thoát khỏi những chuyện
kinh khủng này.

Suy nghĩ mỗi lúc một mơ hồ, tôi không nghĩ tới là, có một ông thầy

bùa và ba người bạn của mình cũng đang ở trong phòng này. Tôi chẳng nhớ
được gì, ngoài một điều, tôi muốn nhìn xem cô gái kia đang tiếp tục làm gì.
Dù lý trí tôi vẫn tỉnh táo, tôi biết mình không được quay sang bên đó,
không được động đậy dù chỉ là một cái liếc mắt, nhưng cơ thể tôi hoàn toàn
không nghe theo.

Tôi quay đầu sang phải, hai mắt tìm tới nửa khuôn mặt hình nhân bên

kia.

Đối diện với tôi, không phải nửa khuôn mặt, mà là cả khuôn mặt hình

nhân trắng bệch đang nhìn lại. Sợi dây trong tay tôi rung rung, nhưng tôi
không còn biết mình phải làm gì, trong một khắc tôi thấy xung quanh lập
tức sáng bừng lên và hình nhân kia bỗng cười với tôi. Nụ cười vô hồn, như
có như không hiện lên trên khuôn mặt cứng đờ ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.