GIẢI NGẢI KÝ - Trang 29

- Nhưng, thực sự là tôi thấy có người đi từ phía đó tới, rồi người đó

còn đưa cho tôi cái cốc kia.

- Chắc anh mệt quá nên nhìn nhầm, cái cốc có khi được đặt trên bàn từ

trước rồi. Anh đang định kiếm chuyện hù dọa em à, không được đâu nhé,
em làm ở viện này cũng được mấy năm rồi, trò trẻ con này không dọa được
em đâu.

Nói rồi Dinh cười cười, lại quay vào phòng kiểm tra cho Cường tiếp.

Giờ chỉ còn mình tôi đừng thất thần ở hành lang, mắt vẫn không rời khỏi
căn phòng kia. Hóa ra nó vẫn lặng lẽ chìm trong bóng tối giống như các căn
phòng khác. Sao tôi bỗng thấy căn phòng kia u ám quá, trong đầu vang lên
một giọng thì thào, là ma chỉ cho mày thấy đấy.

Xẹt.

Bỗng ánh sáng chớp lên từ trong căn phòng cuối hành lang. Tôi lạnh

người. Trong một giây tiếp theo, mắt tôi bỗng thấy, có người đứng ở trước
cửa phòng kia, đối mặt với tôi.

Sau đó thì chỉ còn lại bóng tối lờ mờ, trời tang tảng sáng, không gian

cũng bớt tĩnh lặng, quanh quất vang lên vài tiếng chim hót, vài tiếng chổi
quét xoèn xoẹt. Tôi vẫn đứng bất động, mắt nhìn về phía trước, tôi không
mong muốn lại nhìn thấy cái gì như vậy xuất hiện nữa, nhưng cũng không
thể rời mắt đi. Đầu tôi ong ong, đây là kết quả của một đêm không ngủ, và
cũng là một đêm căng thẳng nhất trong đời tôi.

Đang lúc chết lặng, Dinh lại từ trong phòng bệnh bước ra, thấy tôi

đứng như trời trồng ngoài cửa thì tới đập nhẹ vào tay tôi một cái khiến tôi
bừng tỉnh. Tôi quay sang nhìn cô ấy, dường như biểu hiện trên mặt tôi rất
căng thẳng nên Dinh lấy làm lạ hỏi:

- Anh nhìn thấy gì vậy, mặt anh kỳ quá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.