GIẢI NGẢI KÝ - Trang 326

chưa bao giờ họ coi cậu như người ngoài, cậu đã nghĩ sống như này mãi
cũng được. Tới cùng, hạnh phúc cũng chỉ kéo dài được hơn một năm, giống
như hồi cậu được ở với mẹ và dượng. Đây có chăng chính là số phận.

Trời đang qua chiều, Cường không đợi nữa, bên ngoài chỉ còn lại chút

nắng cuối ngày, 6h sẽ có một chuyến xe về thành phố, cậu phải đi thôi.
Khóa cửa lại, Cường cất chìa khóa vào túi, chắc chắn từ giờ cậu sẽ không
còn dùng tới nó nữa, nhưng đây cũng là tất cả những gì cậu có thể đem
theo, sau khi rời khỏi nơi này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.