GIẢI NGẢI KÝ - Trang 40

Tôi đã hết kiên nhẫn, không buồn nhìn xem thằng này nó đang làm trò

điên rồ gì nữa, nếu nó có vừa chải vừa cắt hết tóc trên đầu xuống tôi đây sẽ
không ngăn cản.

Im lặng.

Cường không đếm nữa, bất giác tôi quay sang nhìn cậu ta. Tay cậu ta

vẫn đưa lên hạ xuống chầm chậm, nhưng, khi lược chải tới hết tóc ở gáy,
tay thằng ấy vẫn tiếp tục chải xuống nữa, xuống nữa, tới ngang ngực thì
ngừng. Xong lại lặp lại động tác đó đều đặn, trông như Cường đang chải
một mái tóc vô hình. Khuôn mặt Cương hiện lên dưới ánh đèn điện thoại
tăm tối khó tả, hai mắt nhìn chằm chằm vào gương, cơ mặt như đông cứng.

Nhất thời tôi không biết làm gì, chỉ cảm thấy một luồn hơi lạnh thổi

vào mặt, vào tay khiến cho tay tôi run lên và mặt cũng tái đi. Tôi chợt theo
ánh mắt Cường nhìn vào gương. Trước mắt tôi vẫn là khuôn mặt của
Cường, nhưng, không phải là đang nhìn thẳng mà hai con ngươi cậu ta
đang liếc về phía tôi, mí dưới cong lên thành một hình dấu ngã, cơ mặt biến
dạng vì khóe miệng kéo dài tới hai bên tai để lộ ra một nụ cười âm hiểm.
Và điều khiến tôi lạnh người nhất, không phải là vì biểu cảm của khuôn
mặt đó mà là vì mái tóc của thằng ấy.

Tôi thấy mặt Cường ẩn sau một mái tóc dài như tóc con gái, hai tay

cậu ta đang vừa vuốt vừa chải từ trên đầu xuống tới đuôi tóc. Dường như
mái tóc đó mọc ra từ đầu cậu ta và tay cậu ta đang chạm vào chúng, không
phải là mái tóc vô hình mà tôi vừa nhìn thấy lúc nãy.

Cạch.

Tay tôi run bắn lên và chiếc điện thoại lập tức rơi xuống nền nhà tắm.

Xung quanh chìm vào bóng tối, không có ánh sáng, không một tiếng động,
mọi thứ tĩnh lặng. Thậm chí tôi còn không nghe thấy tiếng thở của mình,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.