GIẢI NGẢI KÝ - Trang 420

Có tiếng nói vang lên từ trong bóng tối.

- Cậu.

Bông, đúng là Bông đang ở đây, Cường lập tức dừng tay, trước khi

tiếng nói kia biến mất, cậu lập tức đáp:

- Cậu đây, Bông, cậu tới đón Bông về đây, đừng sợ.

- Cậu - Giọng nói vẫn vang lên, cùng với đó là tiếng bước chân chạy

trên sàn nhà sũng nước.

Lép nhép.

Lép nhép.

Trước mắt Cường xuất hiện một bóng lưng bé gái, hai chân lẫm chẫm

chạy phía trước, cậu đuổi theo, bàn tay nhỏ xíu vẫy vẫy cậu, ngay khi gần
với tới, Cường bỗng thấy con bé ngoành sang bên trái và biến mất. Nơi đó
là góc tường, không có lối đi, con bé đâu rồi? Cường sờ tay lên tường, cảm
giác ướt lạnh của nước, không phải, thứ dịch nhầy này đặc như máu. Có cái
gì treo ở trên góc tường, ngước nhìn lên, hai mắt cậu nheo lại, rồi bất ngờ
mở lớn:

- BÔNG!

Cường hét lên, đúng là con bé, khuôn mặt có lấm bẩn thì cậu vẫn nhận

ra, gần như ngay lập tức, Cương ôm con bé từ trên móc xuống. Khi vừa
chạm vào đầu óc Cường bỗng trở lên trống rỗng, tất cả suy nghĩ đều tập
trung vào đứa bé cậu đang giữ trong tay. Tại sao nó lại nhẹ như vậy?

Cơ thể Bông mềm nhũn, vừa ôm vào lòng đã không thể đỡ thẳng dậy

được. Cường nắn thử cảnh tay, không cảm giác, da lạnh ngắt, bên trong
cũng không phải xương thịt, có thứ gì đó mềm mềm nhồi vào đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.