GIẢI NGẢI KÝ - Trang 461

Tí tách.

Cường miên man suy nghĩ, cậu không mở nổi mắt, cũng vì vừa mới

tỉnh lại sau một cơn đau dài, nên tri giác vẫn chưa hoạt động được bình
thường. Dẫu vậy cậu cũng nhận ra bản thân đang rơi vào tình huống xấu.
Tay chân cậu đều bị trói chặt, người cũng không nhúc nhích được, thậm chí
tới cái áo đang mặc cũng không thấy đâu nữa, may vẫn còn cái quần, nơi
này lạnh như trong nhà xác vậy, mỗi lần hít thở, Cường cảm giác lỗ mũi
còn đóng giá lại.

Tí tách.

Có hạt nước vừa bắn vào mặt cậu. Nóng hổi. Từng hạt rất bé, giống

như phun mưa xuống vậy, bắt buộc Cường phải mở mắt để xem là cái gì.
Choang. Ánh sáng từ bóng đèn chụp trên cao rọi thẳng vào mắt cậu, ngay
lập tức Cường quay sang bên trái, nơi những mạt mưa đang bắn tới, cậu từ
từ hé mắt ra nhìn.

Đó không phải nước. Là tia máu phun ra. Dây thần kinh trong đầu

Cường căng lên, ngay bên cạnh chỗ cậu nằm, có một người đang bị mổ
sống. Mặt người đó đối diện với mặt cậu, hai mắt trợn ngược, miệng hớp
hớp, thỉnh thoảng đầu lại giật lên một cái. Hai hốc má vừa bị khoét đi, để
trơ lại xương hõm, máu thịt nhầy nhụa chảy đầy xuống phản nằm. Cường
chết lặng. Cậu gần như không thở nổi khi thấy những tia máu vẫn bắn lên
mặt mình. Có một tấm lưng đang cúi xuống cạnh phản thịt bên kia, một tay
cầm dao, liên tiếp rạch những thớ thịt dính vào lồng ngực người nằm đó,
con dao liếm thịt ngọt xớt, một tay luồn vào bên trong, moi móc quả tim
vẫn đang đập thình thịch ở dưới khung xương sườn ra. Từng tia máu bắn
khắp xung quanh, nếu không vì tấm lưng kia chắn lại, chắc cả người cậu
phải tưới đầy máu nóng.

Người đó bị cố định trên phản thịt bằng một mảnh dây da to bản, thắt

từ vai nọ sang vai kia, có chốt rất chắc chắn ở hai bên thành phản. Tay và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.