GIẢI NGẢI KÝ - Trang 562

Ngày tiếp theo, Cường không tới viện, cậu lên xe đi Hà Đông, đến

nghĩa địa, trên tay cầm một chiếc áo sơ mi. Sau khi đào được một cô gái
lên, Cường bật lắp quan tài, đây là lựa chọn để kết thúc tất cả những đau
khổ đã tồn tại suốt một năm qua. Như vẫn giữ nguyên tư thế trong quan, lá
bùa dính trên trán cô ấy, cậu lấy chiếc áo đặt vào bàn tay Như, đó là món
đồ Quân vẫn mặc, Cường nói:

- Anh ta đã tới tìm cô, thời gian qua khiến cô phải chịu giày vò như

vậy, tôi sẽ kết thúc tất cả ngay bây giờ. Tôi có lỗi với hai người, chặng
đường tiếp theo cô sẽ không phải cô đơn nữa, xin hãy nhắn lại với anh ta,
tôi cảm ơn anh ấy rất nhiều, món nợ này tôi sẽ đền đáp lại cho hai người
vào kiếp sau. Xin cô hãy yên tâm quay lại âm giới, đi tiếp chặn đường siêu
sinh.

Dứt lời, Cường đào chiếc bình sứ lên, mở nắp ra và đặt sang bên cạnh

nơi Như nằm. Tiếp theo cậu từ từ gỡ lá bùa Cản thi trên trán cô ấy ra, lúc
đó cậu cũng không chắc là cô ấy có nghe được hết những lời chân tình vừa
rồi hày không, nhưng bàn tay đang nắm chiếc áo kia chợt siết chặt lại.
Cường nhanh chóng kết ấn, cậu hướng lòng bàn tay vào trán cô ấy, sau khi
đọc hết khẩu quyết, Cường hô:

- Hóa.

Vài giây sau không thấy cô gái động đậy nữa, cơ thể cứng nhắc bỗng

nứt ra, sau đó từ từ tan vỡ. Đây là kết thúc của toàn cuộc, mọi thứ đều hóa
hư vô, nhưng giữa sự hư vô lại hình thành những mối dây liên kết. Khi
sống không thể ở bên nhau, chỉ mong chết đi lại được đoàn tụ, đó có chăng
cũng là một kết thúc viên mãn.

Vừa lấp xong một không lâu, Cường nhận được một cuộc điện thoại,

đầu dây bên kia là tiếng chị khóc nghẹn. Chị gọi cho cậu để thông báo cha
đã trút hơi thở cuối cùng, có thể nói cha đã hoàn thành tâm nguyện, ra đi
bên cạnh người thân của mình. Cường chỉ biết nói xin lỗi, cậu xin lỗi chị,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.