GIAI THOẠI TÌNH YÊU HADES - Trang 47

Chương 12: Gặp lại Hades

Ước chừng ba ngày sau Văn Nhã Lệ mới đi hết địa ngục, không thể

không nói, cung điện của Hades thật sự rất lớn, nếu không phải nó quá yên
tĩnh, tuyệt đối không thua kém gì đỉnh Olympus. Xem ra, Hades không phải
là kẻ có tiền bình thường.

Chỉ là mấy ngày này có vài việc làm cô nổi điên nhưng không thể nổi

điên được. Bởi vì mỗi ngày tỉnh dậy là ăn cơm, mặc quần áo, sau đó thì đi
dạo. Nhưng vì cô chưa phải là hoàng hậu của Hades nên có không ít nơi
không thể vào. Cái khoảng thời gian chán nản này cô phải tự tìm việc cho
mình làm để đỡ buồn.

Giống như bây giờ, một mình Văn Nhã Lệ ngồi dưới tàng cây bạch

dương xám trắng, dùng chân tạo ra hoa tươi, sau đó bện thành vòng hoa, rồi
lại đặt vòng hoa trên nhánh cây, sau đó nhìn chúng nó từ từ héo rũ và lặp lại
động tác đó. Nếu không phải nơi này không có người thì hẳn có kẻ cho cô
là bệnh nhân vừa mới trốn trại ra. Nhưng mà không sao cả, dù sao ở nơi này
tuyệt đối không có người biết cô là ai. Cô không thèm nghĩ nữa. Lúc cô
đang đắm chìm trong lạc thú của mình thì có tiếng lá cây kêu sàn sạt truyền
vào lỗ tai. Cô nghĩ là Hecate đến nên không thèm ngẩng đầu mà tiếp tục
làm động tác đó.

“Hecate, không lẽ không có cách để kéo dài sinh mệnh của hoa sao? Tại

sao nó vừa mới nở lại tàn rồi?”

“Bởi vì đây là địa ngục, cũng là nơi hoa tươi không thể tồn tại” Một

giọng nói trầm thấp vang lên.

Văn Nhã Lệ ngẩng đầu thì thấy một đôi mắt màu đen thâm thúy như Hắc

Thạch nhìn vào ánh mắt của mình. Cô giật mình làm vòng hoa trên tay rời
xuống đất và trở nên héo rũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.