GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 109

bàn tay của cô. Ngay bây giờ"

Nicholaa không cãi lại. Cô đưa cho người phụ nữ thấy vết bỏng trên tay

cô. Quyết định không nhìn vào tay cô, cô nhìn lên đầu của Matilda trong
khi hoàng hậu khám xét vết thương của cô.

"Chắc là cô đau kinh khủng, cô gái thân yêu của tôi. Đi nào, tôi sẽ đích

thân giám sát việc chăm sóc cho cô. William?" bà gọi ra. "Sẽ không được
nói đến chuyện thách đấu nữa cho đến khi chúng tôi trở lại."

Đức vua hoàn toàn tán thành. Matilda cố nắm khuỷu tay của Nicholaa,

nhưng rốt cuộc nắm vào không khí, vì Nicholaa di chuyển nhanh như chớp
để đến gần Royce. Cô gần như rúc vào người anh trước khi Matilda có thể
chớp mắt.

Hành động đó đã nói lên tất cả. Matilda nhìn người thuộc hạ trung thành

của bà, sau đó đến người phụ nữ Saxon và quay trở lại Royce. "Anh có thể
đi cùng với chúng tôi, tướng quân," bà công bố.

Nicholaa để cho hoàng hậu nắm lấy khuỷu tay của cô. Matilda cố không

mỉm cười. Bà nhận thấy khi bà đưa Nicholaa ra khỏi chính điện và đi xuống
hành lang, cô gái trẻ đẹp cứ ngoảnh đầu lại qua vai để chắc chắn rằng
Royce đang đi theo. Anh ở ngay phía sau lưng cô. Sự nhẹ nhõm quét qua
Nicholaa, mặc dù cô không thể tưởng tượng ra là tại sao. Ồ, đúng, bây giờ
cô nhớ ra rồi. Chuyện này đều là lỗi của anh và cô cần phải nói cho anh
nghe điều đó.

Anh chỉ chấp hành nhiệm vụ lôi cô đến Luân Đôn. Suy nghĩ hợp lý đó

đột ngột bùng nổ trong tâm trí cô. Cô đẩy nó sang một bên. Cô không muốn
suy nghĩ hợp lý ngay lúc này.

"Cô là một người phụ nữ rất dũng cảm, Công nương Nicholaa," Matilda

nói. "Cô bé mà cô đã cứu là cháu gái cưng của tôi. Tất cả chúng tôi đều
mang ơn cô." Bà ngừng lại để nhìn chằm chằm vào Nicholaa, sau đó thêm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.