GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 110

vào, "Cô bé là người Norman, nhưng dường như không có bất cứ sự khác
biệt nào đối với cô, phải không?"

Nicholaa lắc đầu. Cô muốn Matilda từ bỏ sự háo hức của bà. Cô nhìn ra

sau lưng qua vai cô và ném cho Royce cái liếc nhìn như muốn nói đợi-cho-
đến-khi-tôi-và-anh-ở một mình thì biết.

Anh nháy mắt với cô.

"Anh chịu trách nhiệm về chuyện này đấy, Royce," cô thì thầm.

Matilda nghe cô nói. "Không, cô gái thân yêu, đó là một tai nạn," bà nói.

Bà ra dấu cho người lính gác mở cửa phòng của Nicholaa, sau đó đi vào
bên trong.

Royce phải đẩy nhẹ Nicholaa bước tới phía trước.

Mười lăm phút tiếp theo hoàn toàn là sự đau đớn đối với Nicholaa. Trong

khi người vợ hống hách của Đức vua đưa ra những mệnh lệnh của bà ta,
người ngự y riêng của bà - một ông lão nhăn nheo tên Samuel, người nhìn
vào như thể cần có người chữa bệnh cho chính ông - đến với ba người hầu.
Những người phụ nữ đặt vật dụng của họ xuống cái tủ bằng gỗ, chào
Matilda, rồi rút lui ra khỏi phòng.

Royce đứng bên cạnh Nicholaa, tay của anh bóp chặt sau lưng anh, khi

người ngự y bắt đầu công việc của ông ta. Matilda đứng gần cửa sổ, cánh
tay của bà khoanh ngang ngực bà, ánh mắt chằm chằm của bà sắc như một
con diều hâu khi bà quan sát hai người họ.

Nicholaa không chịu nằm trên giường. Cô ngồi lên cái ghế cao. Lưng cô

thẳng như một cây giáo, vẻ mặt của cô không chút cảm xúc khi cô nhìn
chằm chằm vào khoảng không trước mặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.