GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 111

Nam tước Samuel ngồi trên một cái ghế cao đối mặt với bệnh nhân của

ông. Ông làm sạch vết bỏng bằng nước lạnh và sau đó bôi thuốc mỡ nâu
dày từ đầu ngón tay cho đến khuỷu tay cô.

Việc rửa vết thương đau như thể bị đốt cháy, nhưng cái lạnh của thuốc

mỡ có tác động mát dịu trên da cô. Nicholaa không nhận biết là cô đang tựa
vào đùi Royce. Tuy nhiên Matilda nhận thấy, và bà không thể nén được nụ
cười này.

"Cô ấy sẽ bị một vài vết sẹo," Samuel nói với Matilda sau khi ông kết

thúc việc băng bó vết thương với những dải vải trắng mềm.

Royce giúp ông lão đứng lên. Đầu gối của Samuel kêu tanh tách còn lớn

hơn tiếng củi cháy trong lò sưởi.

"Tôi sẽ cho người mang cho cô một ít thuốc ngủ," ông nói với Nicholaa.

"Nó sẽ làm dịu sự đau đớn của cô và giúp cô nghỉ ngơi."

"Cảm ơn ông," cô thì thầm.

Đó là những lời đầu tiên cô thốt ra kể từ khi người ngự y bước vào phòng

ngủ. Nụ cười của ông thật rộng. "Tôi sẽ quay lại vào ngày mai để thay băng
cho cô."

Cô cảm ơn ông một lần nữa. Cái nhìn sắc sảo của Matilda cứ chuyển từ

vẻ mặt trầm tĩnh của Nicholaa đến khuôn mặt đang lo lắng của Royce.

"Bây giờ cô còn đau không, Nicholaa?" Royce hỏi.

Sự thương cảm trong giọng nói của anh hầu như làm cho cô không thể

kềm chế. "Anh còn dám quan tâm đến tôi à, đồ vô lại."

"Royce, anh ra ngoài một lát được không?" Matilda yêu cầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.