GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 12

Royce đợi cho đến khi người lính trẻ đã bước một bước xa khỏi người

hầu. Rồi anh lại nhìn Hacon. "Ông đã phục vụ cho gia đình này bao lâu
rồi?"

"Gần hai mươi năm nay," Hacon trả lời. Có sự tự hào trong giọng nói của

ông khi ông nói thêm, "tôi luôn được đối xử rất công bằng, thưa Tướng
quân. Họ làm cho tôi cảm thấy quan trọng như một trong những người của
họ."

"Nhưng sau 20 năm được đối xử công bằng bây giờ ông phản bội chủ

nhân của ông sao?" Anh lắc đầu ghê tởm. "Ông không được nói với tôi sự
cam kết về lòng trung thành của ông, Hacon, vì những lời nói của ông
không đáng tin cậy."

Royce không phí thêm một phút nào khác với người quản gia. Những sãi

chân dài của anh là kiên quyết khi anh đi đến những cánh cửa của lâu đài.
Anh đẩy những người lính hăng hái của anh ra khỏi đường đi và bước vào
trong.

Hacon được đẩy vào đám người hầu và để cho ông tự lo lắng về số phận

của ông khi Ingelram vội vã theo sau thủ lĩnh của anh ta.

Royce có phương pháp tìm kiếm riêng. Lầu một của lâu đài ngổn ngang

đá vụn. Rác rưởi che đậy những món đồ vô giá trị cũ kỹ. Một cái bàn dài
không xa góc nhà đã bị lật ngược, và hầu hết những cái ghế đã bị phá hủy.

Cầu thang dẫn đến các phòng ngủ trên lầu vẫn còn nguyên vẹn, cho dù nó

chỉ gần như là nguyên vẹn. Nấc thang bằng gỗ trơn trượt bởi nước đang nhỏ
giọt xuống từ những bức tường. Việc đi lên lầu hết sức nguy hiểm. Hầu hết
tay vịn cầu thang đã bị phá huỷ và đong đưa bên hông, và nếu có người
trượt chân, chẳng có gì giữ không cho anh ta rơi xuống.

Sàn nhà trên tầng hai cũng thật thảm hại. Gió hú xuyên qua một lỗ hổng

lớn cỡ một người đàn ông ngay giữa bức tường cách xa. Không khí lạnh lẽo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.