GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 137

Nicholaa cám ơn lời nhận xét tử tế của những người lính, sau đó hỏi, "tại

sao các người lại đứng canh ngay cửa phòng tôi?"

Người lính cao hơn trả lời. "Tướng quân Royce đã bảo chúng tôi đứng

đây, thưa nữ chủ nhân."

"Để làm gì?"

"Để bảo vệ công nương," người lính trả lời. "Bây giờ công nương là nữ

chủ nhân của chúng tôi," anh ta nói thêm với cái cúi đầu thật ấn tượng.

"Vậy thì tôi được phép rời khỏi mà không bị cản trở chứ?"

Cả hai người lính gật đầu. "Chúng tôi sẽ rất hân hạnh đưa công nương

đến nơi công nương muốn đi," anh giải thích.

Nicholaa cảm thấy khá hơn. Rốt cuộc thì cô không phải là một tù nhân.

"Anh vui lòng đưa tôi đến phòng của chồng tôi được không?" cô yêu cầu.
"Tôi cần nói chuyện với anh ấy."

Hai người đàn ông liếc nhìn nhau trước khi quay trở lại với nữ chủ nhân

của họ. "Nhưng công nương đã ở ngay trong phòng của ngài ấy," người
thấp hơn nói.

Vậy thì Royce đã ngủ ở đâu? Nicholaa không có ý định hỏi câu đó. Câu

trả lời có thể làm cho cô xấu hổ. Cô gật đầu với những người lính và sắp
sửa đẩy nhẹ cánh cửa đóng lại khi Lawrence đi vội xuống hành lang.

"Công nương sẵn sàng cho bữa ăn tối chưa, Công nương Nicholaa?"

"Chồng tôi đâu?" cô hỏi.

"Ngài ấy đang đợi công nương trong chính điện," Lawrence trả lời. "Nếu

công nương cho phép tôi làm người tháp tùng, nữ chủ nhân của tôi, tôi sẽ
đưa công nương đến với ngài ấy."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.