GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 332

Cậu nhóc chỉ ngừng khóc khi được ẵm đi tới đi lui. Nicholaa cảm thấy

trách nhiệm của cô là chăm sóc Ulric vào ban đêm. Những người hầu cần
được nghỉ ngơi. Cô đã cho tất cả người hầu lui ra và sau đó đi tới lui phòng
với Ulric trong cánh tay cô.

Dù sao thì cô cũng không thể ngủ được. Tâm trí cô đang nghĩ lung tung.

Lúc này cô ước gì cô đã không chứng kiến cuộc đối đầu giữa Royce và em
trai cô, Justin. Ôi, Chúa ơi, cô ước gì cô đã không nhìn thấy cảnh tượng
khủng khiếp đó.

Royce quá tàn nhẫn. Nếu cô không tận mắt chứng kiến chuyện đã xảy ra,

cô sẽ không tin. Đá vào một cậu bé bị thương, không có khả năng tự vệ...
Không, cô không tin chồng cô có thể làm một chuyện đáng khinh như vậy.

Cô sẽ khóc vì sự nhục nhã của em trai cô nếu Lawrence không phát hiện

ra cô trên lối đi và vội vã đến chỗ cô. Anh cố thuyết phục cô rời khỏi,
nhưng đã quá muộn.

Nicholaa không thể đối mặt với Royce vào bữa ăn tối. Cô ở lại trên lầu,

chăm sóc cho cháu trai cô. Royce không sai người nào lên gọi cô. Có lẽ anh
còn không nhận ra cô không ngồi cạnh anh ở bàn. Không, rất có khả năng
chồng cô đang mưu tính kế hoạch tấn công em trai cô tiếp theo.

Dĩ nhiên là Royce thấy thiếu vắng Nicholaa. Bữa ăn tối được dọn ra trễ

hơn thường lệ một tiếng theo như kế hoạch của Royce, và Alice nghĩ là nữ
chủ nhân của bà đã đi ngủ. "Cô ấy trông rất buồn ngủ," bà nói.

Lawrence đợi cho đến khi người hầu quay vào phòng chứa rượu, sau đó

nghiêng người để giải thích. "Tôi đang cố gặp riêng ngài để kể cho ngài biết
chuyện gì đã xảy ra hôm nay," anh bắt đầu. "Có lẽ là Nicholaa đang tránh
ngài, tướng quân. Tôi đánh cuộc đó là lý do tại sao cô lấy ở trên lầu."

"Tại sao cô ấy tránh tôi?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.