GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 339

"Cô sẽ thương nó chứ?" Nicholaa hỏi. "Đứa bé cần tình thương. Anh trai

của tôi có giải thích tại sao anh ấy muốn cô đón Ulric không?"

Millicent hướng về chồng cô, và Duncan đi đến đứng ngay trước mặt

Nicholaa. Ulric, cô nhận thấy, rõ ràng là thích thú với bộ râu của Duncan.
Nó đang kéo mạnh hàm râu trong khi bo bô tập nói.

"Có," Duncan trả lời. "Anh ấy đã giải thích, nhưng lúc này Thurston

không tỉnh táo, Nicholaa. "

"Anh không cần phải bào chữa cho tư cách của anh trai tôi," Nicholaa cắt

ngang. Cô hít thật sâu, sau đó nói, "Mời hai vị ngồi. Tôi sẽ cho người chuẩn
bị phòng cho các vị. Chúng ta sẽ có một bữa ăn tối vui vẻ... "

Cô dừng lại khi Duncan lắc đầu. Vẻ mặt buồn rầu của anh cũng đủ làm

cho Nicholaa cảnh giác. "Chúng tôi không thể ở lại, " anh nói, "vì lời hứa
kinh khủng khác mà anh trai của cô buộc chúng tôi phải hứa."

"Sự thật là chúng tôi sẽ hứa với anh ấy bất cứ thứ gì để giữ cho Ulric

được an toàn," Millicent xen vào. "Nếu chúng tôi không chấp thuận điều
kiện của anh ấy, anh ấy nói là anh ấy sẽ mang Ulric lên đồi."

Nicholaa nhích sát vào Royce. Chỉ chạm vào anh ít nhiều giúp cho cô

bình tĩnh. Chỉ cần sự hiện diện của anh cũng đủ an ủi cô. "Còn chuyện gì
khác mà hai vị đã hứa?" cô hỏi. "Anh đã nói, 'lời hứa kinh khủng khác,' " cô
nhắc nhở Duncan.

"Thurston buộc chúng tôi hứa rằng cô sẽ không còn liên quan gì đến

Ulric." anh lắc đầu. "Anh ấy đã có một kế hoạch khi anh ấy đến đây," anh
nói. "Anh ấy đã nghĩ là cô và Ulric sẽ rời khỏi với anh ấy."

"Ngay lúc đó và ngay tại đó, ngay giữa đêm khuya," Millicent xen vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.