GIẢI THƯỞNG BẤT NGỜ - Trang 373

Royce gật đầu. Vua William phản đối trò chơi này, vì ông cảm thấy nó

làm cho các hiệp sĩ lơ là trách nhiệm huấn luyện cho quân đội của ông.
Royce đôi khi làm điều ngoại lệ chỉ vì anh thích chơi trò chơi tàn bạo này.
Mục tiêu là di chuyển quả bóng da từ đầu sân đến cuối sân. Chỉ có một luật
lệ: các hiệp sĩ không thể sử dụng tay. Trò chơi luôn trở thành bạo lực, dĩ
nhiên, đó lại thêm một lý do nữa làm cho mọi người thích nó.

"Anh sẽ lãnh đạo một đội, Lawrence, và tôi sẽ lãnh đạo đội kia," Royce

công bố. "Chúng ta sẽ bắt đầu ngay sau khi tôi nói chuyện xong với
Nicholaa."

Anh và Lawrence quay lưng bỏ đi. Ingelram đẩy nhẹ Justin, rồi hai người

vội vã tiến về phía trước để chặn đường tướng quân.

"Tướng quân, tại sao chúng tôi phải xem?" Ingelram buột miệng hỏi.

Royce nhướn cao lông mày với câu hỏi đó. Sau đó anh nhún vai. "Các

người không cần phải xem nếu các người không muốn, " anh trả lời. "Chiều
nay các người được tự do làm bất cứ chuyện gì các người muốn."

"Ý Ingelram định nói là, thưa tướng quân," Justin giải thích, "Là chúng

tôi không muốn xem; chúng tôi muốn chơi. Chúng tôi có đủ người để lập
thành một đội, và chúng tôi sẽ vui mừng có dịp đánh bại đội Hawks."

"Họ sẽ bị sỉ nhục nếu chúng ta buộc họ chơi với đội Doves," Lawrence

xen vào.

Justin cười toe toét. "Không nếu ngài và tướng quân tham gia vào đội của

chúng tôi."

Royce cười. "Điều đó tùy vào chỉ huy của các người," anh nói với cái gật

đầu về hướng Lawrence.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.