GIÁN ĐIỆP MẠNG - CUỘC RƯỢT ĐUỔI NGOẠN MỤC TRONG MÊ LỘ MÁY TÍNH - Trang 208

Vị thám tử này chỉ có một câu hỏi. “Anh lần dấu được gã hacker ở đâu tại
Virginia?”

“Ôi, tôi không thể nói được. Đường dây này không đảm bảo an ninh.”

“Nghiêm túc đi nào.”

Không có lý do gì để không nói cho anh ta cả. Trường hợp tệ nhất là anh ta
sẽ không làm gì cả. Còn trường hợp tốt nhất là biết đâu anh ta lại gây áp lực
buộc Mitre hợp tác. Vậy là tôi kể lại các cuộc truy lùng cho Jim Christy
nghe, và anh ta có vẻ ngạc nhiên, nhưng hài lòng.

“Tôi sẽ gọi FBI ở Virginia,” Jim nói. “Có lẽ chúng tôi sẽ khiến họ có hành
động nào đó.”

“Thế thì chắc anh biết rõ hơn tôi. Chứ văn phòng ở Oakland thì không chịu
nhúc nhích, trừ khi vụ việc này liên quan đến 1 triệu đô-la.”

Jim giải thích rằng các văn phòng FBI hoạt động tương đối độc lập với
nhau. Với cùng một sự kiện, đặc vụ này có thể quan tâm, trong khi đặc vụ
khác lại phẩy tay cho là vô nghĩa. “Vấn đề nằm ở sự may mắn thôi. Có khi
chuột sa chĩnh gạo…”

“… và có lúc lại rơi miệng mèo.” Tôi chúc anh ta may mắn, không quên dặn
dò có tin gì thì cho tôi hay, rồi quay lại hí hoáy với cuốn sổ ghi chép. Có vẻ
những lời đồn là đúng. Các cơ quan cảnh sát không tin tưởng lẫn nhau. Cách
duy nhất để giải quyết vấn đề này là hễ thấy ai có thể giúp được là lê la đến
kể lể. Sớm muộn gì cũng phải có người nhấc tay động chân chứ.

Vào thời điểm đó, mọi dự đoán của chúng tôi đều trật lất. Không một ai –
CIA không, FBI không, NSA không, và dĩ nhiên là tôi cũng không – biết
được con đường quanh co này sẽ dẫn tới đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.