GIÁN ĐIỆP MẠNG - CUỘC RƯỢT ĐUỔI NGOẠN MỤC TRONG MÊ LỘ MÁY TÍNH - Trang 359

Đang lúc Martha gội đầu cho tôi thì cái máy tin quái ác, dù đã bị chôn sâu
dưới đống quần áo, lại inh ỏi réo lên, phá tan sự yên bình của chúng tôi.
Martha rên rỉ phản đối: “Anh dám…”

Quá muộn rồi. Tôi nhảy ra khỏi bồn tắm và chạy ra phòng khách, bật máy
Macintosh, rồi gọi đến máy tính ở phòng thí nghiệm. Sventek.

Tôi vội vàng gọi đến số nhà riêng của Steve White. “Hắn đang ở trên mạng,
Steve.”

“Được rồi. Tôi sẽ lần dấu và gọi cho Frankfurt.”

Lát sau, Steve trở lại đường dây. “Hắn biến rồi, vừa thoáng vào đây đã ngắt
kết nối luôn rồi. Bây giờ gọi cho phía Đức cũng vô ích.”

Khốn kiếp! Tôi chỉ còn biết đứng sững trong sự chán nản cùng cực; trần
truồng, ướt nhoẹt và run rẩy giữa phòng ăn, những giọt xà bông trên đầu thi
nhau rơi xuống bàn phím máy tính.

Claudia đang tập Beethoven cũng phải giật mình khi thấy người bạn cùng
nhà tồng ngồng chạy tọt vào phòng khách, cô đặt cây violin xuống và nhìn
chằm chằm, rồi cười phá lên và chuyển sang chơi một giai điệu khôi hài. Tôi
gượng đáp lời bằng một điệu nhảy, nhưng tâm trí vẫn còn bị ám ảnh vì gã
hacker nên chỉ nghều ngoào được vài động tác lại thôi.

Tôi xấu hổ lầm lũi trở lại phòng tắm. Martha nhìn tôi giận dữ, nhưng rồi
nàng nguôi lại và kéo tôi trở về dòng nước ấm.

“Anh xin lỗi, em yêu,” tôi lúng búng phân bua. “Đó là cơ hội duy nhất để
bọn anh tóm được hắn, nhưng hắn lại biến mất nhanh quá.”

“Tuyệt,” Martha nói. “Vừa kịp để kéo anh ra khỏi phòng tắm, nhưng không
kịp để tìm ra tung tích hắn. Hình như hắn biết anh đang theo dõi nên cố tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.