Những file khác cũng đáng lo lắng không kém. Chúng cung cấp cho gã
hacker số điện thoại của những máy tính gần đó và một bản đồ mạng nội bộ
của Unisys. Bây giờ thì hắn sẽ biết cách kết nối từ Burdvax đến các máy
tính khác. Hắn sẽ không cần phải lùng sục thăm dò nữa.
Nhưng trong lúc tôi đang theo dõi thì hắn lại ngắt kết nối. Phải chăng là hắn
sợ? Không, chỉ là hắn đang kiên nhẫn thôi. Hắn muốn kiểm tra những máy
tính khác. Trước tiên là hệ thống ở Pháo đài Bucker tại Okinawa. Mật khẩu
cũ của hắn vẫn dùng được ở đây. Vậy là tuy chúng tôi đã cảnh báo, họ vẫn
mặc kệ.
Tiếp theo, hắn thử Bộ Chỉ huy Hệ thống Bờ biển ở thành phố Panama,
Florida. Nhưng hắn không thể tiếp cận bằng tài khoản Ingres cũ. Họ đã thay
đổi mật khẩu của hắn.
Nhưng điều này không khiến hắn nao núng. Hắn quay sang thử đăng nhập
với tài khoản “Ovca” và mật khẩu “Baseball.” Thành công rồi.
A ha! Vậy là tôi lại có thêm bằng chứng về việc hắn bẻ gãy mật khẩu. Hai
tháng trước, hắn đăng nhập vào máy tính đó của hải quân với tài khoản
“Ingres,” rồi sao chép file mật khẩu mã hóa. Bây giờ, mặc dù họ đã xóa tài
khoản Ingres, nhưng hắn vẫn có thể đăng nhập bằng một tài khoản khác.
Những kẻ ngốc kia chỉ thay đổi một mật khẩu. Và mật khẩu họ sử dụng chỉ
đơn thuần là những từ tiếng Anh thông thường. Ôi Chúa ơi.
Trong thời gian ở đó, hắn kiểm tra những chốn đi về cũ. Căn cứ Không quân
Ramstein. Pháo đài Stewart. Đại học Rochester. Trung tâm Dữ liệu Optimis
của Lầu Năm Góc. Sau cùng, hắn rời mạng lưới này.
Ngày hôm nay, hắn xâm nhập vào một máy tính mới ở Unisys. Tôi đã nghe
cái tên này ở đâu rồi nhỉ? À, dĩ nhiên rồi – họ là nhà thầu quốc phòng sản
xuất máy tính cho quân đội. Không phải máy tính thông thường, mà là máy
tính bảo đảm an ninh, những hệ thống bất khả xâm phạm.