GIÁN ĐIỆP MẠNG - CUỘC RƯỢT ĐUỔI NGOẠN MỤC TRONG MÊ LỘ MÁY TÍNH - Trang 472

sống sót, bạn sẽ giành được giải thưởng danh giá là kì thi vấn đáp trước hội
đồng các giáo sư uyên bác.

Tôi vẫn còn nhớ rõ lắm. Năm vị giáo sư ngồi dọc một chiếc bàn. Tôi hoảng
hồn, cố giữ vẻ mặt bình tĩnh dù mồ hôi trên mặt đang thi nhau rơi xuống
tong tỏng. Nhưng tôi vẫn cố để không bị chết chìm trong đó; tôi lắp bắp tuôn
ra một tràng những từ vô nghĩa nhằm tạo ra ảo tưởng rằng mình biết chút gì
đó. Chỉ thêm vài câu hỏi nữa thôi, tôi tự trấn an mình, và họ sẽ thả cho mình
được tự do. Thế rồi vị giám khảo ở cuối bàn – người có nụ cười ranh ma –
bắt đầu lấy dao ra để gọt bút chì.

“Tôi chỉ có một câu hỏi thôi, Cliff,” ông vừa nói vừa gọt bút. “Tại sao bầu
trời lại có màu xanh?”

Đầu óc tôi hoàn toàn trống rỗng, không nghĩ ra được gì. Tôi nhìn ra bầu trời
bên ngoài với sự băn khoăn của người nguyên thủy trước đống lửa lớn. Thôi
thì cứ nói, bất kể nói gì. “Tán xạ ánh sáng,” tôi trả lời. “Vâng, là ánh sáng
mặt trời bị tán xạ.”

“Anh có thể nói chi tiết hơn được không?”

Ngôn từ như từ đâu tuôn ra, có lẽ là từ bản năng sâu thẳm của sinh tồn. Tôi
lảm nhảm về phổ ánh sáng mặt trời, bầu khí quyển phía trên, và cách ánh
sáng tương tác với các phân tử không khí.

“Anh có thể nói chi tiết hơn được không?”

Tôi giải thích tại sao phân tử không khí lại có mô-men lưỡng cực, bản chất
kép sóng-hạt của ánh sáng, viết nguệch ngoạc các phương trình lên bảng
đen, và…

“Anh có thể nói chi tiết hơn được không?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.