GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO
TRẪM
Hoàng Hề
www.dtv-ebook.com
Chương 61
Sau buổi triều sáng ngày hôm sau, quả nhiên Tạ Lâm không đến ngự
thư phòng nữa.
Khi ánh nắng bên ngoài thuận thế rọi vào ngự thư phòng qua khung
cửa rơi xuống sàn nhà, Minh Trọng Mưu cầm bút chu sa, đột nhiên có cảm
giác tịch mịch vô cùng.
Lúc hắn ngồi trên ghế rồng, vị trí thể hiện sự tôn quý bậc nhất của cả
Đại Sở, nhìn thấy Tạ Lâm cung cung kính kính đứng ở đó, không mảy may
có ý bước lên trước, nhưng vẫn đủ sức đối chọi gay gắt với những lời chế
giễu mỉa mai của các thần tử bên cạnh, giọng điệu bắt bẻ khiến cho đối thủ
phải đỏ mặt tía tai, nhưng lại không hề có ý định ngẩng đầu lên nhìn – Lúc
ấy, sự tịch mịch mà Minh Trọng Mưu cảm nhận lại càng được khắc sâu.
Từ nhỏ Minh Trọng Mưu chưa bao giờ nghĩ có ngày mình sẽ làm
Hoàng đế, không chỉ là vì lúc đó hắn vẫn chưa đủ tư cách, mà còn vì hắn
không thích vị trí ấy.
Khoảnh khắc ngươi trở thành kẻ tôn quý nhất Đại Sở, cũng đồng nghĩa
với việc ngươi sẽ mất đi rất nhiều thứ.
Minh Trọng Mưu hiểu quá rõ đạo lý này.
Hắn thường xuyên cảm thấy bản thân mình quá ấu trĩ. Cho dù bọn họ
là thầy trò, là Hoàng đế và Thái phó, nhưng khoảng cách giữa vua tôi quả