GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO
TRẪM
Hoàng Hề
www.dtv-ebook.com
Chương 64
“Người……” Tạ Lâm cả kinh, nàng cứ tưởng Minh Trọng Mưu đang
ngủ rất an ổn rồi, Lại Xương cũng nói với nàng rằng, bệ hạ uống bát thuốc
an thần vào thì mới ngủ được, kết quả không ngờ rằng con người này lại
giả vờ ngủ. Tạ Lâm vừa nói được một chữ thì cánh môi đã bị Minh Trọng
Mưu cắn, những lời sau đó bị nuốt xuống bụng như thể một lớp sương tan
biến.
Từ trước tới giờ nàng không nghĩ hắn lại là người có thể dây dưa đến
vậy. Hắn ấn nàng vào lòng, bóng đen che phủ lên khuôn mặt nàng, cánh tay
ngoan cố khiến nàng không thể giãy thoát.
Màn trướng mềm mại rủ che, chấp chới dao động, giống như một giấc
mộng mát lành.
Có lẽ do ánh nắng buổi sớm quá đẹp, hoặc do nhất thời mê loạn. Tạ
Lâm không kiên trì giãy dụa nữa, đầu lưỡi nhảy múa như tâm hồn đang
giao hòa, khiến nàng không thể thốt lên lời từ chối, giãy dụa cũng trở nên
vô lực.
Hắn gỡ mái tóc vừa buộc cẩn thận lúc sáng của nàng ra, mái tóc đen
bóng mượt như mực xõa tung rơi đầy trên long sàng, phủ lên bờ vai nàng,
chạm vào cổ tay hắn, len vào những giữa ngón tay.
Nàng duỗi tay ra muốn che đi, nhưng hắn lại tóm lấy cổ tay nàng, đè
sang hai bên người, sau đó năm ngón tay hắn đan vào nắm ngón tay nàng,