GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 11

Hắn ta chỉ tay vào hai tên thủ vệ nói, hai tên thủ vệ lập tức mắt nhìn

mũi, mũi nhìn tim, đứng rất nghiêm,

“Để cậu ta vào gặp thánh thượng, sau đó cẩn thận chiêu đãi cho cậu ta,

nhất định phải khiến cho phó tướng dưới trướng Võ đại tướng quân Trấn
Viễn Uy cảm thấy như đang ở nhà.”

Nói xong, người đó nở nụ cười lạnh lùng với Úy Trì Chính, đẩy hắn

sang một bên, tiến vào cổng lớn, khệnh khạng bước đi.

Úy Trì Chính nhìn người đó dần dần biến mất vào phía trong cung

cấm, nhớ tới khuôn mặt tuấn tú nhưng lại lộ ra nụ cười lạnh lẽo đến thấu
xương, không nhịn được liền rùng mình một cái, nói:

“Người đó là ai vậy, chắc là vương tôn công tử nào đó, hoặc là phiên

vương quân vương gì đó chăng?”.

Hắn chỉ cảm thấy người này khí chất nghiêm nghị, mấy lần bị dọa cho

sợ, nếu không phải bản thân mình quanh năm hành quân đánh trận, nhìn
thấy quá nhiều máu tanh, thì sợ rằng cũng sẽ bị đánh bại rồi.

Một tên thủ vệ đặt ngón trỏ lên môi “suỵt” một tiếng, ra hiệu cho hắn

đừng nói lớn tiếng, sau đó liếc nhìn hắn ta, rồi lại lén lút nhìn về hướng
bóng người đó vừa biến mất, thấp giọng nói với hắn:

“Người đó, chính là nhân vật quyển lực số một trong kinh thành đấy,

là nguyên lão tam triều một tay che trời…”.

“Thừa tướng Tạ Lâm.”

Không ngờ Tạ Lâm lại trẻ như thế.

Úy Trì Chính vốn tưởng rằng, thừa tướng đương triều, lại là nguyên

lão suốt ba đời, không nói là bốn mươi tuổi, thì cũng phải là tầm ba mươi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.