GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 120

Ngọ ba khắc hành hình, sau khi hành hình xong Úy Trì Chính xách đầu tới
gặp trẫm!”.

“Bệ hạ oan uổng quá, bệ hạ……”

Nghiêm Liễu Phương lập tức quỳ sụp xuống đất, ngay cả chiếc ghế

con bị ngã chỏng trơ cũng không quan tâm, lê đầu gối tới ôm chân hoàng
đế bệ hạ gào khóc thảm thiết. Minh Trọng Mưu giơ chân đá văng ông ta ra,
sải bước đi thẳng. Úy Trì Chính đang ở dọc đường nghe phong phanh
hoàng đế bệ hạ muốn chém chết Nghiêm Liễu Phương, kỳ quái chẳng hiểu
gì, đuổi theo hỏi:

“Bệ hạ tại sao lại phải chém Nghiêm Liễu Phương? Nghiêm Liễu

Phương đã phạm phải tội gì?”.

Minh Trọng Mưu đang trong cơn giận ngập đầu, nghe vậy cũng không

muốn giải thích nhiều lời, chỉ cười lạnh lùng nói:

“Binh bộ Thương thư Úy Trì đại nhân, ngươi đến hỏi Tạ Thừa tướng

trước, rồi tự khắc sẽ có quyết định.”

Trước khi trẫm tới Nghiêm phủ, chỉ muốn chém Nghiêm Liễu Phương

diệt khẩu, nhưng đúng là tên Nghiêm Liễu Phương này rất hợp với tâm ý
của trẫm!

Việc phải tự làm lấy, chân tướng khắc hiện ra. Tạ Lâm, giỏi lắm!

Khuôn mặt Úy Trì đại nhân vẫn cứ mờ mịt, vội vàng trước giờ Ngọ ba

khắc, gửi thư cho phủ Thừa tướng, trong thư hỏi tại sao bệ hạ lại tức giận
Nghiêm Liễu Phương như thế, còn muốn chém chết trọng thần của triều
đình.

Mãi cho đến sau giờ Ngọ ba khắc hồi lâu, đầu của Nghiêm Liễu

Phương rơi xuống đất rồi, thư của phủ Thừa tướng mới khoan thai chậm rãi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.