GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 25

đại khái là không cần quỳ lạy, còn là hoàng đế, có thể hành lễ chắp tay cúi
chào như những người đọc sách để tỏ ý tôn kính là được. Đó có thể nói là
ân sủng cực lớn rồi.

Hoàng đế đương triều là con trai của tiên hoàng, dù vô cùng có lý, thì

xuất phát từ lòng kính trọng cha mình, cũng không thể tùy tiện sửa lại
những quy chế của tiên hoàng.

Vì thế thánh thượng hiện nay, Minh Trọng Mưu, khuôn mặt tuấn tú uất

nghẹn, gân xanh trên trán gồ lên, cũng chẳng thể nói được gì.

Chỉ nghe thấy tiếng kim loại rơi trên nền đất, phát ra hai tiếng “leng

keng”, thánh thượng ném thanh bội đao cầm trong tay xuống, sải bước đi
thẳng ra khỏi đại điện.

“Bệ hạ.”

Giọng nói khàn khàn của Tạ Lâm truyền đến từ sau lưng.

Minh Trọng Mưu khựng bước chân, chỉnh lại sắc mặt.

Nếu Tạ thừa tướng thật sự biết lỗi, bằng lòng quỳ xuống nhận sai

thì…

Thánh thượng nghĩ thầm, có lẽ sẽ không đưa hắn đến bộ Hình.

Cái cần cổ trắng mịn thon gầy kia, dường như chỉ vặn một cái là đứt,

vết máu men theo cần cổ chảy vào trong cổ áo… Nếu như bàn tay ấy run
thêm chút nữa, chỉ sợ Tạ thừa tướng quyền khuynh triều dã, trong thoáng
chốc đã không còn thở nữa, cũng… có đôi chút đáng tiếc.

Thánh thượng đang mải nghĩ, lại nghe thấy tiếng của Tạ Lâm nhẹ

nhàng bay tới,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.