GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 253

“Trị tội?” Minh Trọng Mưu tức đến bật cười, “Trẫm mà cũng dám trị

tội của khanh ư? Trẫm không dám đâu, Thừa tướng đại nhân của trẫm,”
Hắn không kìm được bật cười to tự giễu, hai tay chống vào thư án, sáp đến
gần mặt Tạ Lâm, “Ai dám trị tội của ngươi chứ? Con rắn độc như ngươi,
không phải sẽ cắn chết người ta sao?”.

Trọng thần của triều đình ta, có gì mà không có được chứ, ngay cả một

vị tướng quân công nhiều khổ lớn như Hầu Thiết Tranh, cũng chỉ là quân
cờ trong tay hắn, văn võ trong triều, cũng bị hắn giữ lại xoay vòng vòng.

Ngay cả chính bản thân hoàng đế mình đây, sợ rằng cũng là quân cờ

để mặc hắn sắp đặt.

“Thần là đang suy nghĩ cho giang sơn xã tắc mà thôi, tuy Hầu Thiết

Tranh có công lao, nhưng dẫn binh chinh chiến suốt ba mươi năm, lại
không lập được chút chiến công nào, huống hồ, bệ hạ, binh quyền trong
thiên hạ nằm trong tay bệ hạ, đó mới là thứ chắc chắn nhất, nếu Hầu Thiết
Tranh tầm thường thì còn được, nhưng nếu năng lực của ông ta trác tuyệt,
thì hệ hạ,” Tạ Lâm nói, “Ngoại thần là những người không thể tin được!”.

“Trẫm không cần ngươi nhiều chuyện! Lẽ nào Tạ Lâm ngươi là nội

thần chắc? Trẫm nhớ rất rõ, thân thích của ngươi đã chết hết cả, và ngươi
cũng chẳng có chút quan hệ thông gia nào với trẫm!”.

Cho dù trước khi Tạ Lâm tới vốn dĩ đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng bị

hoàng đế ghét bỏ, nhưng nghe thấy những lời này, khuôn mặt cũng không
kìm được trắng bệch. “Bệ hạ……”

Minh Trọng Mưu thấy sắc mặt của Tạ Lâm, không khỏi kinh ngạc:

“Thì ra Thừa tướng đại nhân cũng biết sợ sao? Thật đúng là kỳ lạ.” Nói
đoạn, Minh Trọng Mưu còn lắc lắc đầu, chẹp chẹp hai tiếng.

Tạ Lâm cắn chặt răng, thấp giọng đáp: “Ngày hôm đó, bệ hạ còn ban

cho thần hai mươi roi, thần đã lệnh cho người đánh rồi, nếu bệ hạ không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.