GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 31

Khởi La đang ở một bên trải chăn đệm, trộm nở nụ cười.

Thục Hà bất lực, dìu thừa tướng đại nhân say xỉn đến trước giường, để

hắn nằm trên giường xong, lấy chăn bao chặt nửa thân trên trần của hắn lại.

Nhưng thừa tướng đại nhân vẫn không chịu ngủ yên, lông mày cứ

xoắn xuýt hết cả lại, kêu gào nói:

“Hôm nay không phải đã nói, để Mặc Nhi thị tẩm rồi sao? Mặc Nhi

nàng đừng có che hết cả mặt mũi đi như thế!”.

Hắn duỗi tay ra, lôi kéo Thục Hà không để cho nàng đi,

“Nếu không thì, tối nay Thục Hà nàng ở lại đây đi vậy?”.

Đối với con ma men này, Thục Hà cũng chỉ có thể bất đắc dĩ trấn an

mà thôi,

“Đại nhân, người vừa mới ở yến tiệc về, còn nói thánh thượng đang có

việc tìm người, nên trước tiên để người nghỉ ngơi trên sập một lát, sao
người đã lại quên rồi thế?”.

Vị thừa tướng đại nhân say đến hồ đồ giờ mới nhớ ra, “Ồ ờ” hai tiếng,

rồi nhắm mắt lại nói,

“Một lát nữa gọi ta dậy, một lát nữa gọi ta…”

Một lát sau, hắn liền say ngủ, hô hấp đều đặn, cũng không ầm ĩ nữa.

Ba cô gái lắc đầu cười khổ.

Đây nào có giống với vị thừa tướng ung dung đĩnh đạc trên triều đình

chứ?

Rõ ràng là một tên lưu manh vô lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.