GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 32

Thục Hà đắp lại cái chăn bị hắn đạp loạn xạ cho tử tế, Khởi La thổi tắt

nến, sau đó cùng Mặc Nhi lui ra ngoài, chỉ để lại Thục Hà ở bên trong trông
nom.

Trông mãi, thời gian một nén hương cũng trôi qua.

Đến khi đầu óc Tạ Lâm tỉnh táo lại, đứng trước mặt thánh thượng, thì

thánh thượng đã bừng bừng tức giận, trong đầu chỉ toàn nghĩ làm sao chém
tên gian thần ấy thành trăm mảnh, băm thây thành muôn đoạn.

“Bệ hạ…”

Tạ Lâm khom người, từ sau khi được tiên hoàng miễn cho việc quỳ,

thì đây đã là lễ nghi cao nhất của Tạ thừa tướng rồi.

Là vị thừa tướng dưới một người, trên vạn người, Tạ Lâm cũng chẳng

cần phải cúi người hành lễ với kẻ khác, thế mà đối tượng duy nhất được cúi
người hành lễ, vẫn còn tỏ ra chán ghét.

Trong làn hơi nước mù mịt, nói ra thì, Vĩnh Lưu hoàng đế, cũng chính

là huynh trưởng của tiên hoàng, là một người rất thích hưởng thụ. Từ sau
khi phát hiện ra nơi này có ôn tuyền, ông liền lệnh cho người mở rộng, sau
đó quây nơi này lại thành “Cấm địa của hoàng đế”, ý rằng không phải là
hoàng đế thì không được vào.

Nay, Tạ Lâm lại đang lúng túng đứng ở đây, trên người mặc triều

phục, cung kính hành lễ với Hoàng thượng.

Cả người hoàng đế Minh Trọng Mưu trần trụi, ngồi trong ôn tuyền

quay lưng lại với Tạ Lâm. Nhất thời, Tạ Lâm cũng không biết nên liếc mắt
đi đâu, không dám nhìn ngang ngó dọc, mà ngước nhìn chằm chằm vào
trần nhà, lúc hành lễ, giống như là đang trợn ngước mắt lên vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.