GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 434

Sắc mặt Tạ Lâm trắng nhợt, nhưng lại toát ra chút cảm kích, “Không

sao, làm phiền Úy Trì đại nhân phải lo lắng rồi.”

Ngày xưa dù Tạ Lâm có thật sự cảm kích đi chăng nữa, cũng không

bao giờ biểu hiện ra bên ngoài. Nhưng giờ có lẽ do say rượu, hoặc cũng có
thể do ánh trăng quá đẹp, nên sự cảm kích trên khuôn mặt nàng rất chân
thật.

Không biết tại sao, Tạ Lâm có cảm giác khuôn mặt mình hơi nóng, Úy

Trì Chính duỗi tay ra định dìu Tạ Lâm: “Hạ quan đang định tiễn ngài về,
ngài có người hầu tới đón không?”.

Tạ Lâm lùi lại sau né tránh bàn tay của hắn, “Chẳng qua chỉ uống chút

rượu thôi mà, không phiền Úy Trì đại nhân phải đưa về đâu, Tạ mỗ tự có
người hầu tới đón, chỉ là chưa tới giờ, nên bọn họ chưa tới.”

Úy Trì Chính mấy lần nói muốn đưa nàng về, nàng đều từ chối, hắn

cũng định đợi người hầu của nàng tới cùng nàng, nhưng bị nàng gạt đi,
“Thị vệ trong ngoài cửa cung đâu phải để trang trí, đại nhân không cần phải
lo lắng cho an nguy của Tạ mỗ.”

Úy Trì Chính cũng không tiện cố chấp thêm nữa, chỉ đành dặn dò:

“Vậy trên đường đại nhân phải cẩn thận vào nhé.”

“Tạ mỗ tự biết phải làm gì.”

Đợi Úy Trì Chính đi khuất, Tạ Lâm mới dựa vào chân tường, những

cơn gió khẽ thổi, khiến đầu óc nàng tỉnh táo hẳn lên.

Nàng làm gì có người hầu nào, Tạ Lâm ghét nhất có người đi đằng sau

mình theo tới theo lui.

Tuy nói lần này nàng cũng đoán trước được rằng trong buổi gặp mặt

những thần tử tương lai của Đại Sở, e là sẽ phải uống chút rượu. Nhưng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.