GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 493

“……”

“Thêm nữa, bếp lò trong nhà đệ bao lâu thì nổi lửa một lần? Thổi cơm

bao lâu thì nhấc nồi khỏi bếp?”.

“Cái này……” Tạ Luân đấu tranh hồi lâu mới nghiến răng đáp: “Quân

tử tránh xa nhà bếp, đệ không biết những việc này.”

“Vậy đệ biết những gì?” Tạ Lâm cười cười, hỏi ngược lại: “Đọc sách?

Trị quốc? Trong đầu đệ toàn suy nghĩ việc bình phẩm, thao lược thôi sao?”.

Tạ Luân nghẹn họng, không nhịn được ngượng quá hóa giận, “Đúng

thế, đệ đọc hàng ngàn vạn cuốn sách, văn chương trác việt, trong đầu đệ
đương nhiên là toàn suy nghĩ việc bình phẩm, tề gia trị quốc, chất
đầy…….”

Hắn càng nói càng kích động, Tạ Lâm liên cắt ngang lời hắn, chen lời

bảo: “Chính là không biết bao giờ ruộng dưa mới chín, bao giờ lúa mới thu
hoạch được, bao giờ phải tưới nước, bao giờ phải bón phân, chỉ biết có gạo
nhưng không biết nấu cơm, không biết cách nhóm lửa, trong đầu toàn suy
nghĩ chuyện bình phẩm, nhưng trong hành động lại không biết nỗi khó
khăn của cha mẹ, cái gọi là người đọc sách, chỉ đơn giản là “đọc sách” thôi
hả?”.

Tạ Luân bị nàng nói đến đỏ bừng cả mặt mũi, phản bác: “Chẳng qua

đệ chỉ không biết những chuyện vặt vãnh đó thôi, nhưng chữ nghĩa trong
bụng đệ nhiều hơn gấp trăm lần người bình thường, sao có thể chỉ là “đọc
sách” không thôi chứ?”.

Tạ Lâm khẽ gật gật đầu, bàn tay ấn lên đầu hắn, trượt xuôi theo mái

tóc, vỗ vỗ lên vai hắn.

Nàng nở nụ cười vui vẻ, “Đúng là người trẻ tuổi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.