GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 540

đó.

Hắn bỗng hiểu ra, tại sao khi nghe tin Tạ Lâm muốn thành thân với Sử

Hồng Dược, tâm tình tồi tệ giống như hôm nay lúc ăn cơm uống phải một
hũ giấm. Tại sao khi Tạ Lâm nói một chữ “thích”, hắn lại thấy tụt hết cả
cảm xúc như thế.

Minh Trọng Mưu nhìn sâu vào mắt Tạ Lâm, bỗng nhiên hỏi: “Trẫm

nghe nói, thời xưa có đoạn tụ chia đào, Tạ khanh nghĩ sao về chuyện đó?”.

(Đoạn tụ nói về mối tình giữa Hán Ván Đế và Đổng Hiền, đây là mối

tình quá nổi tiếng rồi tui không giải thích thêm nữa nhá, còn về sự tích
“Chia đào” có liên quan đến Vệ Linh công vua nước Vệ đã từng say mê và
sủng ái Di Tử Hà, một thanh niên thông minh, khôi ngô, tuấn tú, phong cho
làm đại phu. Một lần Di Tử Hà cùng Vệ Linh công thăm hoa viên, Di Tử
Hà thấy có quả đào ngon bèn tự ý hái đào ăn trước mặt Vệ Linh công, ăn
không hết thì đem phần cắn dở đút vào miệng Vệ Linh công. Dân gian gọi
mối tình giữa Vệ Linh công là tình chia đào.)

“……” Tạ Lâm khó hiểu, tại sao vừa nãy đang nói về vấn đề hôn nhân

với Sử Hồng Dược, giờ lại liên tưởng đến đoạn tụ chia đào thế, rốt cuộc hai
vấn đề này có gì liên quan đến nhau sao? Tạ Lâm đành phải đáp: “Thần
nghe nói, thời xưa tuy có đoạn tụ chia đạo, nhưng Lão Tử cũng đã nói, âm
dương điều hòa, càn là dương, khôn là âm, đây là đạo trời, hành động đoạn
tụ chia đào, có làm trái lại đạo trời thì thôi cũng đành, nhưng nếu để ảnh
hưởng tới quốc gia, vua không ra vua, thần không ra thần, náo loạn triều
cương, thì quả thực không ổn chút nào.”

…… Quả nhiên Thừa tướng của hắn không thời khắc nào là không

nghĩ đến quốc gia xã tắc.

Minh Trọng Mưu khổ sở.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.