GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 56

Chỉ đáng tiếc là thánh thượng không nhàn nhã đến mức đi thưởng thức

màn biểu diễn của hắn.

“Ngươi đi hỏi Tạ Lâm, rốt cuộc hắn ta muốn trẫm phải thế nào?”.

Qua một lúc lâu, tên thái giám chuyển nguyên văn lời của Tạ Lâm về.

“Thần từng nghe cổ nhân viết, cho người ta một con cá, không bằng

cho họ một cái cần câu cá. Thần chỉ muốn hỏi bệ hạ, bệ hạ cần thần giúp bệ
hạ điều gì? Bệ hạ không đích thân tới nói, thì thứ cho thần ngu muội, không
hiểu rõ được thánh ý, đành phụ tấm lòng hậu ái của bệ hạ, nếu bệ hạ không
đồng ý thần xin được từ chức, đó cũng giống như cho phép thần trí sĩ vậy.”

(Trí sĩ: Thần tử cáo quan về quê)

Cho người ta một con cá, không bằng cho họ một cái cần câu cá?

Trẫm là đang lo không có ai chấp nhận khả năng đứng ra giải quyết

triều chính của trẫm đây, tiên hoàng đăng cơ muộn, lại ra đi sớm, những
năm đầu, hoàng đế vì ước mơ làm một vị tướng quân có thể mang lại hòa
bình và ổn định cho đất nước, nên việc xử lý chính sự, quả thực không phải
sở trưởng của hắn. Nếu như có thể có người đồng ý cẩn thận truyền thụ, thì
trẫm tự tin có thể ngồi vững trên hoàng vị, làm một đấng minh quân thiên
cổ.

Nhưng tên Tạ Lâm này, lại là hạng nhờ vào nịnh nọt mà có được sự

sủng ái của đế vương. Chỉ sợ háo hức mong chờ trẫm không hiểu chính sự,
để mặc hắn nặn tròn nặn méo. Hắn thật sự có ý tốt như vậy ư?

Minh Trọng Mưu hai mươi hai tuổi, không khỏi lẩm nhẩm nghiền

ngẫm suốt mấy lần những câu danh ngôn răn dạy của cổ nhân, trầm ngâm
hồi lâu, cuối cùng mới đưa ra quyết định.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.