GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 566

bắt nạt dân đen trêu ghẹo gái nhà lành, không việc xấu xa nào là không
làm. Vị quan lớn này cũng cảm thấy như vậy là không ổn, đã nhiều lần
khuyên can, nhưng Trương Trạch Đồ dù chết cũng không chịu hối cải, bản
thân làm nhiều chuyện xấu thì thôi cũng đành, còn dung túng cho người
nhà làm theo, vì thế thường xuyên gây náo loạn cãi cọ chốn công đường, cứ
hễ cãi cọ được một ngày, là vị quan lớn ấy lại đứng ra bao che, vì thế những
vụ án thường xuyên không được giải quyết, bách tính giận lắm nhưng
không dám nói.

Vị quan lớn ấy cũng chỉ biết ngậm bồ hòn làm ngọt, cả ngày khuyên

bảo nhà Trương Trạch Đồ, đừng là như vậy nữa, nếu không sẽ phải dọn ra
khỏi kinh thành.

Thất phu nhân của Trương Trạch Đồ là người xấu tính, nghe thấy lời

ấy, lập tức giậm chân, “Chúng ta có chàng làm chỗ dựa, tại sao phải dọn đi?
Ta mặc kệ!”.

Vị quan lớn đó lăn lộn ở kinh thành mãi mới leo lên được vị trí như

hiện tại, sao có thể để mất uy nghiêm, mất phong độ như vậy được, thấy
nàng ta giậm chân, lửa trong lòng ông ta cũng bùng lên, đang định lên tiếng
quát mắng, thì bát phu nhân thấy tình thế không ổn, vội vàng khéo léo ngọt
nhạt, nhấc khăn lụa hồng, che miệng cười hi hi, “Đại nhân đừng nóng,
chúng ta chỉ cần thu liễm lại là ổn thôi mà.”

Nói là thu liễm, nhưng nào có thu liễm được chắc?

Hoành hành ngang ngược như thế, nên làm gì thì làm đó vậy.

Vị quan lớn biết thế, nên cũng cảm thấy thôi đành, chỉ cần không liên

lụy khiến cả họ bị tru di, kèm thêm cả cái mạng của bản thân, thì bọn họ
thích thế nào thì cứ làm thế ấy.

Đáng tiếc trời có khi mưa khi nắng, người có lúc phúc lúc họa, gia

đình Trương Trạch Đồ không bị trời cao nhìn đến thì không thoải mái, nên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.