GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 592

Trong thư phòng của Thượng thư bộ Binh, Úy Trì Chính đập bàn tức

giận, đứng bật dậy, đi đi lại lại.

Ông Đạt vốn dĩ là Thị lang bộ Binh, là phụ tá đắc lực của Úy Trì

Chính, giờ ông ta bị giáng ba cấp, Úy Trì Chính coi như thiếu mất một cánh
tay, đau không bút nào kể xiết.

Vụ án này nhìn thì giống như Trương Trạch Đồ hoành hành, khiến

người ta thấy ngứa mắt, nên gieo gió ắt gặt bão, nhưng trên thực tế, lại là
kết quả của cuộc giao tranh giữa hai thế lực trong triều đình Đại Sở, Ông
Đạt lợi dụng vụ án này để tấn công đánh bại đối thủ chính trị của mình,
nhưng không ngờ lại bị Tạ Lâm cắn ngược trở lại. Nếu không phải Tạ Lâm
nhắc đến việc ai là người viết bản tấu tố cáo Chân Mộc, thì có lẽ Hoàng
thượng cũng không nghĩ đến.

Úy Trì Chính vẫn còn nhớ, hôm đó Tạ Lâm đã nói: “Tang Tông phạm

phải tội này, cho dù Ông Đạt không biết sự tình, thì cũng không thể dung
túng cho ông ta làm bậy, khiến ông ta không biết bổn phận, không hiểu đạo
làm quan, Ông Đạt thân là Thị lang có lỗi là quản giáo kẻ dưới không
nghiêm, nên luận tội!”.

Úy Trì Chính vốn dĩ còn đang bội phục tài phá án nhanh gọn, lời nói

sắc bén của Tạ Lâm.

Nhưng đến lúc này khi Ông Đạt ngã ngựa, Úy Trì Chính lập tức như

bị mất đi một cánh tay, làm việc vô cùng lóng ngóng.

Hắn còn nhớ biểu cảm của Tạ Lâm ngày hôm đó, bình tĩnh, cứ như thể

không đặt bất cứ chuyện gì trong mắt vậy, khuôn mặt như mặt hồ vĩnh viễn
không hề gợn sóng. Có những lúc hắn thực sự hoài nghi, rốt cuộc Tạ Lâm
có tình cảm không, hay luôn luôn lý trí, giống như thể không hề có nhược
điểm như thế.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.